Lãnh Chúa Cầu Sinh: Từ Tiểu Viện Tàn Tạ Bắt Đầu Đánh Chiếm (Dịch)

Chương 892. Tháp của đồng ruộng, sửa chữa trọng kiếm Trảm Long (2)

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Sau khi tiều xài xong hết cả điểm tích lũy, thời gian mở ra của thương thành hối đoái lâm thời cũng gần như kết thúc.

Tông Thận lại đổ dồn sức chú ý lên sự thay đổi của thời tiết bên ngoài.

"Hãy nói cho ta biết sự thay đổi thời tiết trong tương lai."

Hắn lại chủ động hỏi mô đun công lược.

Từ sau khi chịu chút thiệt từ mưa tuyết thì hắn trở nên cực kỳ để ý tới sự thay đổi của thời tiết, sợ hệ thống lãnh chúa lại cới ra “niềm vui bất ngờ” nào đó nữa.

(41 phút nữa cũng chính là tròn 1 giờ chiều, thời tiết sẽ xuất hiện tình trạng mưa hỗn hợp với tuyết liên tục tới sáu giờ chiều. Sau đó sẽ chuyển thành tuyết nhỏ, cứ cách hai tiếng một là quy mô tuyết rơi sẽ tăng lên một cấp, cuối cùng sẽ biến thành bão tuyết vào 24 giờ đêm.

Bão tuyết sẽ kéo dài đến 10 giờ buổi sáng ngày mai, đến lúc đó độ dày của tuyết đọng sẽ đạt tới mức khó tưởng tượng được, ra ngoài cũng sẽ khó khăn hơn.

Cho dù là người máy chịu nặng thì cũng khó mở đường được ở trong lớp tuyết đọng và tầng băng dày nặng ấy. Nhưng mà bên trong số vật phẩm vừa đổi được của ngươi lại có thứ có thể ứng phó được với loại tình huống này)

Gợi ý của công lược cũng không ngắn gì, nó báo tình hình thời tiết 22 giờ tới cho Tông Thận nghe.

Quả nhiên hệ thống lãnh chúa này có tính toán, ở trong tuyết đọng dày thế này thì mưa kèm với tuyết sẽ biến tuyết thành tuyết ẩm một cách nhanh chóng, đồng thời sụt và co lại thành một lớp băng không được cứng cho lắm.

Mức độ chồng chất của băng tuyết ở trên mặt đất sẽ lại tăng cao, đây chắc chắn không phải dấu hiệu tốt lành gì.

Sau khi mưa hỗn hợp với tuyết qua đi thì còn xuất hiện thêm trạng thái tuyết rơi mãi cho đến khi mạnh thành bão tuyết kéo dài.

Mười mấy tiếng tuyết rơi liên tục với lượng cao, Tông Thận gần như là không dám tưởng tượng tuyết đọng sẽ dày tới mức nào.

Bây giờ cách một giờ chiều còn có hơn bốn mươi phút, các chiến sĩ đều đã trở về khu sinh sống.

Khoảng thời gian này đủ để Howey và Doris dẫn người đi dọn tuyết trên nóc nhà rồi.

Hiện giờ bên trong khu sinh sống phần lớn là nhà dân bằng gỗ cấp 2 và nhà đá cấp 3.

Dưới hiệu quả của tượng thần nghệ nhân, giá trị kiên cố của kiến trúc trong lãnh địa đều tăng thêm 1500 điểm.

Điều này đối với những nhà dân kia thì gần như tương đương với giá trị kiên cố tăng thêm 5 lần ngoài mức quy định, đạt tới cột mốc 1800 điểm.

Mà nhà đá cấp 3 thì ngay từ ban đầu đã có 800 điểm giá trị kiên cố rồi, sau khi được tăng thêm 1500 điểm nữa thì giá trị kiên cố đã biến thành 2300 điểm.

Độ chắc chắn thế này là đủ để đón nhận độ đè nặng của tuyết đọng, huống hồ uy hiếp lớn nhất cũng không phải là tuyết đọng mà là lớp băng dày đông cứng lại kia.

Nóc nhà của nhà dân có độ nghiêng, khi tuyết đọng tích tụ tới một mức độ nhất định thì sẽ có tình huống trượt xuống theo hướng nghiêng của nóc.

Nhưng mà việc dọn tuyết tất yếu này vẫn cần phải làm, Tông Thận cũng sợ những nông phu và binh sĩ nhàn rỗi kia rảnh rỗi sinh chuyện.

Thế nên làm cho bọn họ nóng người, tiện thể giải quyết luôn một tai họa ngầm nho nhỏ.

Thời tiết -30 độ, cho dù mặc áo da dê trên người thì ở lâu cũng sẽ bị cái rét nó ngấm vào.

Cả tiểu đội săn giết do Tông Thận và Doris lãnh đạo cũng không dám dừng lại ở bên ngoài quá lâu.

Mỗi lần chiến đấu hai tiếng liên tục thì lại cần nghỉ ngơi chỉnh đốn một lúc ngắn ngủi.

Cùng lắm là hoạt động ở bên ngoài bốn đến năm tiếng là phải lên đường trở về lãnh địa.

Bởi vì theo sự trôi qua của thời gian hoạt động ở bên ngoài, sự ảnh hưởng trái chiều từ cơn rét lạnh cũng sẽ trở nên cực kì khủng bố.

Loại ảnh hưởng này tới cả Tông Thận cũng còn không tránh được nữa là, mỗi một lần khi trở về hắn đều cảm giác được cái lạnh thấu xương đang giày vò cơ thể mình.

Phải biết rằng, thể chất của hắn cao hơn hẳn các chiếc sĩ, quần áo mặc trên người cũng là áo khoác da gấu lớn có phẩm chất cấp ưu tú.

Mà đến hắn cũng còn thấy khó chịu như thế thì những chiến sĩ bình thường kia cũng không cần phải nhiều lời làm gì rồi.

Nghĩ đến cái rét lạnh khi ra ngoài là Tông Thận lại không kìm lòng được nắm chặt nắm đấm, vặn tay một chút.

Phần lớn xạ thủ cung nỏ ở trong đội ngũ đều xuất hiện tình trạng phần tay cóng bị thương nứt ra.

Cho nên nói đi săn cũng không phải là không có cái giá của nó, việc thu hoạch điểm tích lũy trong khiêu chiến Lẫm Đông khó khăn hơn trong khiêu chiến Địa Huyệt nhiều.

Mỗi một cuộc chiến đều là một cuộc thử thách dành cho những chiến sĩ dưới trướng, dù là về sức khỏe hay là về ý chí thì nó cũng đều là một loại thử thách lớn lao.

Vấn đề liên quan tới chuyện tay nứt nẻ bị thương thì dễ giải quyết, trong lúc đồ tể của lãnh địa giết mổ dê bò đã còn thừa lại không ít mỡ bò và mỡ dê, số dầu mỡ này rất là trơn nhẵn, sau khi xử lý sơ qua là có thể dùng làm kem dưỡng tay đơn giản.

Có hiệu quả trong làm dịu tình trạng tay bị cóng nứt nẻ, đồng thời cũng làm giảm cơn đau của các xạ thủ.

Độ tàn khốc của thời kỳ lẫm đông đã vượt qua sức tưởng tượng của Tông Thận, nhưng do nguyên nhân thực lực hùng mạnh của lãnh địa nên đã khiến bọn họ có được sức chịu đựng và khả năng chịu được áp lực tốt hơn thôi.

Suy nghĩ về những thứ linh tinh trong lãnh địa một hồi rồi Tông Thận lại bắt đầu chuẩn bị làm một việc lớn.

Đó chính là sửa trọng kiếm Trảm Long!

Cổ tay hắn khẽ run lên lấy ra một búa nhỏ bằng kim loại, đó chính là búa sửa chữa trang bị (màu cam) mà hắn rút ta được từ trong hộp mù trước đó.

Cũng không biết với giá trị kiên cố là 500 điểm thì có thể sửa trọng kiếm Trảm Long tới mức độ nào.

Một tay nắm lấy búa sửa chữa trang bị, một tay khác rút trọng kiếm Trảm Long từ trong ô chứa đồ ra.

Thân kiếm khổng lồ kia rất có cảm giác áp bách, chuôi kiếm to đùng dài mấy chục centimet có thể để cho người ta nắm giữ món vũ khí này trong tư thế cầm nắm bằng hai tay.