Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Tranh thủ khoảng thời gian này đăng bán luôn, kiếm được thêm đồng nào hay đồng đó.

Ban nãy Tông Thận đã để ý tới việc mặc dù trong phân loại đạo cụ phụ trợ cũng có thứ tương tự.

Nhưng giá đổi của nó lại chẳng rẻ gì, hơn nữa cũng rất cồng kềnh, là giày chiến phòng trượt chuyên.

Đương nhiên hiệu quả phòng trượt nó cũng tốt hơn gai xích chống trượt do Tông Thận tự thiết kế rất nhiều.

Ở trong điều kiện tiên quyết là giá thành này thì gai xích chống trượt của hắn vẫn có sức cạnh tranh nhất định.

Chỉ cần hắn giảm giá bán xuống một chút thì có lẽ sẽ bán xong một cách thuận lợi.

Dù có ế hàng hơn nữa thì chắc chắn cũng sẽ bán đắt hàng hơn chăn da dê.

Sau khi trải qua sự nghiệm chứng của chợ thì chăn da dê đúng là thứ không dễ bán.

Nhưng cũng không loại bỏ được nguyên nhân là do giá cả mà Tông Thận đăng bán quá đắt.

Sức ảnh hưởng của giá cả lên lượng tiêu thụ chỉ kém mỗi nhu cầu thôi.

Tông Thận định quan sát thêm một thời gian, đợi tới lúc giai đoạn thứ ba của lẫm đông đến thì hắn lại đăng bán thêm một lần nữa, giảm giá cả xuống một chút. Nếu như vẫn không bán được tiếp, vậy thì hắn cũng chỉ đành giữ lại trong tay coi như đồ dự trữ ứng phó nhu cầu bức thiết.

Dù sao những chăn da dê này đều là đồ mà Nam tước Bezos tặng, hắn đâu có mất một đồng nào.

Chợ thay đổi khôn lường, thị trường có tổng lượng càng lớn thì càng khó đoán.

Cho nên Tông Thận cũng cần tìm hiểu để thay đổi sách lược bán hàng của mình.

Hắn đăng bán gai xích chống trượt với giá cả là 60 phần tài nguyên cơ bản hoặc là 60 phần tài nguyên đồng giá.

Đồng thời giảm giá cả của những vật tư chống lạnh kia xuống 20%.

Giá niêm yết của áo da dê giặt giảm từ 180 phần tài nguyên cơ bản xuống còn 144 phần tài nguyên cơ bản.

Những áo da dê ở những ô khác cũng đều thế, đều giảm dần theo mức tương ứng.

Đây là quyết định mà hắn đã đưa ra sau khi phân tích về tình hình nhu cầu và tình hình tiêu thụ thực tế.

Sau khi đăng bán một lượt mới xong thì Tông Thận còn cố ý tới tiệm thợ rèn một chuyến, để chú Ải Nhân ngừng rèn đúc gai xích chống trượt, tiếp tục rèn đúc trang bị. Sau mười giờ sáng, Mariel đã thăng cấp cho tiệm thợ rèn nhân lúc thời tiết còn khá ổn định.

Hiện giờ tiệm thợ rèn đã là cấp 3, không nhưng trở nên rộng rãi hơn, mà thiết bị rèn đúc cũng nhiều thêm một chút, có thể thỏa mãn được cho điều kiện rèn đúc trang bị có phẩm chất cấp ưu tú.

Chú Ải Nhân cũng rất hài lòng về việc thăng cấp này, tiệm thợ rèn chính là nơi hắn làm việc và sinh hoạt thường ngày, tiệm thợ rèn cấp 2 trước đó đúng là có hơi chật chội quá.

Cũng may tộc Ải Nhân đều là đám người cộc lốc đầu óc đơn giản, nên cũng không để ý việc này.

Tộc Ải Nhân có không ít chi nhánh và bộ tộc, mà thế lực lớn nhất trong đó được gọi là Dwarf Three Hammers.

Bộ tộc Bronzebeard chính là một trong những bộ tộc thuộc Three Hammers, mà bộ lạc am hiểu rèn đúc nhất bên trong Three Hammers là bộ tộc Dark Iron, tiếp theo mới là bộ tộc Bronzebeard.

Trong thị tộc Dark Iron Dwarf ở kỷ nguyên trước xuất hiện không ít đại sư rèn đúc phù văn.

Bọn họ chiếm rặng núi Dark Iron, đào rỗng phần bụng của nguyên một ngọn núi, đúc thành lò luyện Hắc Thiết tiếng tăm lừng lẫy.

Còn về bộ tộc Wildhammer trong Three Hammers thì lại không hứng thú với rèn đúc lắm, bọn họ thích chiến đấu hơn. Dù là chiến sĩ Wildhammer Dwarf, hay là kỵ sĩ Sư Thứu Wildhammer thì cũng đều là binh chủng có uy danh truyền xa trong đại lục.

Đừng nhìn đám người lùn toàn là những tên cơ bắp thô kệch, dáng người thấp bé.

Nhưng bọn họ lại có lực lượng thiên phú mạnh, những chiến sĩ Ải Nhân mặc trọng giáp ở trên chiến trường kia nhanh nhẹn hệt như khoác trên mình giáp Long Quy, đám người này thường cầm búa lớn hoặc là búa hai lưỡi trong tay.

Nếu như có người to gan dám khinh thường bọn họ thì ngay sau đó cái đầu sẽ bị chiến chùy oai hùng đập cho nát bét.

Chú Ải Nhân là người lùn của thị tộc Bronzebeard, nên đương nhiên trên người hắn có đặc tính người lùn rất rõ ràng.

Hắn yêu rượu như mạng, tính cách hào sảng, có được thiên phú trời ban trong rèn đúc và chế tạo phù văn, làm việc nghiêm túc, có thể ở lì trong tiệm thợ rèn cả ngày.

Kể từ sau khi tâm sự với Tông Thận thì hắn cũng cai luôn sợ thích uống rượu. Hiện giờ Bronzebeard Winefire là công nhân gương mẫu trong lãnh địa, cũng là một lĩnh dân đáng kính trọng.

Tông Thận đợi một hồi lâu trong tiệm thợ rèn, mãi cho đến một giờ chiều, bầu trời bắt đầu trút mưa hỗn hợp với tuyết xuống thì hắn mới chuẩn bị rời đi.

Dựa theo kế hoạch của hắn, 3 giờ chiều sẽ thực hiện hành động săn giết quái vật tuyết đợt thứ hai trong hôm nay.

Đợt săn giết này sẽ kéo dài đến bảy, tám giờ tối, hắn buộc phải kéo dài thêm thời gian săn giết.

Nếu không khi thời tiết trở nên ác liệt hơn, việc săn giết sẽ trở nên càng ngày càng khó khăn.

Vì thế hắn đã chuẩn bị thêm, sau khi mỗi một người máy chịu nặng xuất chinh thì đều sẽ được phát một quả cầu nhiệt lực ma năng. Cầu nhiệt lực ma năng sau khi kích hoạt có thể làm ấm cục bộ ở một mức độ nào đó, giảm ảnh hưởng của giá rét đối với các chiến sĩ xuống thấp nhất có thể.

Tông Thận đứng ở bên ngoài tiệm thợ rèn, hắn lật tay lấy người máy chịu nặng ra, chuẩn bị lái nó trở về tòa nhà nhỏ của lãnh chúa, ở trong khoảng thời gian nghỉ ngơi này hắn có thể ngủ một giấc thoải mái.

Khí hậu giá rét làm người ta hay thấy buồn ngủ, sự tiêu hao của thể lực của trở nên nhiều hơn.

Ngay lúc hắn ngồi lên ghế lái, khởi động người máy chịu nặng chuẩn bị rời đi.

Mấy tiếng hót “chiếp” dài vang lên từ trên bầu trời.

Nó giống như tiếng hót vang của hùng ưng, nhưng động tĩnh và âm lượng này thì lại to rõ hơn Thảo Nguyên Liệp Ưng bình thường nhiều.

Tông Thận ngẩng đầu nhìn theo phương hướng truyền tới âm thanh, chỉ thấy ở chỗ rất xa trên đỉnh đầu có bảy tám con Sư Thứu bay ra khỏi tầng mây, sắp xếp thành đội ngũ hình mũi khoan bay về núi rừng phương Bắc.