Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

“Sư huynh ~”

Vốn dĩ thiên phú của Lâm sư đệ kém, nếu không có những linh dược kia cải thiện thiên phú, khơi thông kinh mạch, thì ngay cả cảnh giới Linh Hải cũng chưa chắc có thể đột phá được, nhưng đây là chuyện của Bạch Vân Phong, liên quan gì đến Ngô Thần hắn.

Giọng nói mềm mại ôn nhu cũng không khiến cho Giang Triệt nhìn nhiều hơn.

Có việc đáng thương khắp nơi, không có chuyện thì đạp sang một bên, đời trước không có thiếu.

 

“Lão Ngô, sư đệ chưa hề lười biếng tu luyện, những lời nói ảnh hưởng đến đoàn kết trong tông môn đừng tùy tiện nói nữa.”

Tuy nói không muốn quan tâm đến Nhược Tư Vi, nhưng tính tình ghi thù này của Lâm Vũ không nói giúp hắn ta mấy câu, nói không chừng đợi đến khi mình rơi khỏi tông môn, sẽ còn tính sổ.

Hơn nữa, không phải hắn đã đạt được mục đích rồi sao.

Nhược Tư Vi mừng rỡ, quả nhiên, sư huynh vẫn là hướng về nàng, tuy nói không giống được như lúc trước, nhưng đây cũng là khởi đầu tốt.

Ngô Thần cũng không ngờ được lão Giang còn nói giúp cho hai người này, tuy có tức giận, nhưng cũng không nói thêm gì nữa.

Rất nhanh bữa sáng đã kết thúc, không thể không nói, đồ ăn của Yến Vương Phủ rất ngon, mỗi một đệ tử Tử Tiêu Kiếm Tông được ít nhất bốn bát cháo hoa, còn có không ít đồ ăn.

Một đám người đi dạo quanh hậu viện của Yến Vương Phủ để tiêu thực, rồi quay về chỗ lúc nãy ăn sáng.

“Ai, nếu như đồ ăn của tông môn được một phần mười hương vị ở đây, chúng ta cũng không cần mặt dày đến Yên Vương Phủ, thế này khiến cho chúng ta giống như là chưa từng thấy việc đời vậy.” Trương sư đệ nâng cái bụng no căng chậm rãi nói.

“Hương vị đúng là không tệ, có điều vẫn là thiếu chút hương vị riêng như lão Giang làm.” Lúc trước Ngô Thần từng cùng đi chấp hành nhiệm vụ với Giang Triệt, nhiều làn rơi vào hoàn cảnh khó khăn, thời điểm bụng đói kêu vang, Giang Triệt kiểu gì cũng sẽ làm một ít đồ ăn, để dỗ dàng các sư đệ.

“Khoa trương.”

“Tuy nói tài nấu nương của ta không tệ, nhưng so với ngự trù vẫn là không chỉ kém hơn một chút.”

Người vẫn là phải tự biết mình, tuy nói tài nấu nướng của Giang Triệt ở trong tông môn được cho là đứng đầu, nhưng vừa rồi mấy chén cháo kia, cũng không phải là chuyện mà hắn có thể sánh được.

“Nhưng ta cảm thấy tài nấu nướng của sư huynh không tệ.”Một vài đệ tử từng được ăn đồ ăn do Giang Triệt làm cười nói.

“Đó là do mấy đệ ăn vào lúc đã hai ba ngày không có thứ gì bỏ vào bụng, lại thêm chiến đấu tiêu hao, dưới tình huống đó, đương nhiên sẽ cảm thấy tài nấu nướng của ta không tệ.”

“Ha ha ha, cũng đúng.” Các đệ tử cười to.

Lần này phần lớn đệ tử đến đây đều là người từng chấp hành nhiệm vụ với Giang Triệt, cho dù không có, cũng nghiêng về phía Giang Triệt, bắt đầu một cuộc trò chuyện, là bắt đầu nói đến chuyện lúc trước, bầu không khí rất không hòa hợp.

Ban đầu Nhược Tư Vi đi ở bên người Giang Triệt muốn chen vào nói, nhưng mỗi khi lúc nàng chuẩn bị lên tiếng, Giang Triệt sẽ sớm phát giác, thuận thế tiếp lời nói của một người sư đệ nào đó, dần dần, Nhược Tư Vi cũng bị đám người gạt ra, đứng ở bên ngoài.

“Tam ca, không phải nói Giang Triệt thương nhất người sư muội này của hắn sao?” Ở đình các phía xa, Cố Hi nhìn thấy Nhược Tư Vi bị xa lánh, lập tức có chút nghi hoặc, dáng vẻ xa lánh này không giống chỉ đơn giản là thất vọng.

Cố Thừa Húc khẽ nhấp một ngụm trà, “Mấy tháng trước Tử Tiêu Kiếm Tông xảy ra chuyện lớn, danh dự của Giang Triệt thiếu chút nữa chịu nhục, thậm chí còn có thể sẽ bị trục xuất khỏi tông môn.”

Lúc này, Cố Thừa Húc nói tin tức hắn ta thăm dò được ra, những điều Cố Thừa Húc biết so với tin tức mà Cố Hi nghe được ở Vạn Hoa Lâu kỹ lưỡng, cụ thể hơn nhiều.

Nghe đến vai trò nhân vật của Nhược Tư Vi ở trong đó, ánh mắt Cố Hi nhiều thêm mấy phần xem thường, “Giang Triệt cưng chiều sư muội, chuyện này có tiếng ở giới Tu Tiên của bọn họ, đến ngay cả muội vẫn luôn ở trong hoàng cung cũng nghe thấy được.”

“Nếu đúng thật như tam ca nói, Nhược Tư Vi này đúng là kẻ vong ân bội nghĩa.”

Vậy mà tất cả chứng cứ lại là do Nhược Tư Vi cung cấp.

“Chuyện giữa sư huynh muội bọn họ chúng ta không cần tham dự, đúng rồi, muội cảm thấy mấy người sư đệ kia của Giang huynh đệ thế nào, huynh vẫn luôn cảm thấy hôm nay chuyện trên bàn cơm của hắn có chút kỳ quái, với lại sau khi ăn cơm thì vô cùng lo lắng rời đi, có phải là Tử Tiêu Kiếm Tông ngoại trừ nhiệm vụ đến thư viện Vô Nhai của Đại Chu ra, còn có mục đích khác không?”

Nghĩ đến một tờ thơ bị xét mất kia, Cố Hi cười lạnh, “Thế nhân đều nói Thanh Nguyệt sư tôn nhận đồ đệ không quan tâm tư chất, coi trọng nhất là phẩm tính, nhưng Lâm Vũ này lại không thể hiện ra được chút thanh nhã nào.”

“Huynh hãy chờ mà xem, Trương quản gia hoặc là bị tập kích, hoặc là không mua được những quyển sách mà Giang Triệt nói đến.”