Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Nói xong, nụ cười của phu nhân Puares trở nên quyến rũ:

“Cái này giống như nếu ta coi trọng một người đàn ông nào, ta sẽ nói với hắn rằng: ‘Đêm nay đến trong nhà ta, được không?’”

“Nếu như hắn thật sự đến, ta sẽ trực tiếp dẫn hắn đến phòng ngủ, sau đó nói cho hắn biết: ‘Ta muốn lên giường với ngươi, ta yêu ngươi.’”

“Lumian, khi đó, là một người đàn ông, ngươi sẽ trả lời như thế nào?”

Bình thường Lumian cũng sẽ nói vài lời bông đùa hạ lưu với những người đàn ông trong thôn, mặc dù lúc này có phần khó chịu, nhưng còn có thể chịu đựng được, hắn nỗ lực hồi tưởng lại câu chuyện chị gái đã viết và tiểu thuyết của các tác giả đương đại khác, cân nhắc nói:

“Ta sẽ nói, “Cô em, ngươi là vầng thái dương của ta.’”

“Rất có thiên phú…” Phu nhân Puares khen ngợi một câu.

Khi nói chuyện, nàng tiến sát tới trước, sóng mắt trở nên long lanh.

Bên tai Lumian lập tức có một hơi thở ấm áp phả tới, giọng nữ dịu dàng hơi cuốn hút trầm trầm vang lên:

“Ta muốn lên giường với ngươi…”

Khoảnh khắc này, Lumian không nhịn được run rẩy trong lòng, thân thể tê dại, giống như sờ vào chiếc đèn bàn bị hỏng vậy.

Hắn đột nhiên tiến lên trên bậc cầu thang một bước, nói với phu nhân Puares:

“Có lẽ Aurora đang đợi ngươi.”

“Ừm.” Phu nhân Puares một lần nữa đứng thẳng người lên, ý cười trên mặt nhợt nhạt, sóng mắt như nước thu liễm.

Giống như mới vừa rồi không xảy ra chuyện gì.

Người phụ nữ này… Lumian đột nhiên hơi sợ hãi.

Hắn vội vã xoay người lại, vài bước đã lên đến tầng hai, phu nhân Puares không nhanh không chậm vẫn duy trì dáng đi bình thường theo sát phía sau.

Aurora nghe được tiếng chuông cửa đã chờ sẵn ở ngoài cửa phòng ngur.

“Sao chậm vậy?” Nàng nhìn Lumian.

“Tán gẫu chuyện về nhà thờ.”

Aurora vừa nghe đã biết, cho em trai một ánh mắt tự mình cầu khẩn vận may với Mặt Trời Vĩnh Hằng.

Nàng chuyển sang nhìn phu nhân Puares vừa lên đến tầng hai, cười hỏi:

“Có chuyện gì sao?”

“Tâm sự một chút chuẩn bị cho Mùa Chay, khả năng một lễ mừng nào đó cần ngươi giúp đỡ.” Phu nhân Puares cười tủm tỉm nói.

“Khoảng thời gian này ta bề bộn nhiều việc…” Aurora tìm cớ từ chối.

Phu nhân Puares chỉ vào cửa thư phòng:

“Nghe thử xem đã được chứ?”

“Được rồi.” Aurora vẫn phải có chút lễ phép đó.

Nhìn chị gái và phu nhân Puares vào thư phòng, đóng cửa gỗ lại, Lumian khẽ gật đầu nhẹ đến không thể nhận thấy:

“Biểu hiện coi như bình thường, không hề có vẻ chột dạ vì quay trở về hiện trường phạm tội…”

Lúc này, một suy nghĩ lóe lên trong đầu hắn:

“Phu nhân Puares có tỷ lệ không hề nhỏ là một nữ phù thủy, ta có thể nhận được sức mạnh siêu phàm từ chỗ nàng không?”

“Như vậy còn tiện lợi hơn, an toàn hơn việc truy tìm chân tướng phù thủy, đối diện trực tiếp với con cú mèo đó và thăm dò đống đổ nát cảnh trong mơ nguy hiểm kia.”

“Hơn nữa, đống đổ nát trong giấc mơ kia phải thăm dò, tranh thủ nhanh chóng cởi bỏ bí mật, xóa sạch tai họa ngầm, sau khi có được sức mạnh siêu phàm lại đi có độ nguy hiểm thấp hơn.”

Nghĩ đến đây, Lumian đột nhiên sinh lòng cảnh giác, lắc đầu.

Hắn lập tức tự kiểm điểm bản thân trong lòng:

“Sao lại nghĩ như vậy chứ?”

“Tạm thời phu nhân Puares là địch hay bạn còn chưa rõ ràng, sao có thể liều lĩnh thông qua nàng để tìm kiếm sức mạnh siêu phàm được?”

“Ừm, biểu hiện mới vừa rồi của nàng không giống với người tốt, thậm chí còn khiến ta cảm thấy nguy hiểm…”

“Khoảng thời gian này ta làm sao vậy nhỉ? Biểu hiện trên chuyện truy tìm sức mạnh siêu phàm không khỏi quá gấp gáp quá lỗ mãng, giống như không nhanh chóng đạt được sẽ chết vậy…”

Lumian phát hiện ra chị gái là phù thủy đã gần hai năm, trước đó tuy rằng đã thử giành lấy sức mạnh siêu phàm, nhưng cho đến bây giờ đều không hề nỗ lực làm nhiều việc như vậy giống như mấy ngày gần đây, cho dù cơ hội là tốt hay xấu, có nguy hiểm hay không, chỉ cần thoạt nhìn có hy vọng đều không thể chờ đợi nổi đến gần, giống như đã đói bụng thật lâu nên không hề kén ăn.

“Phù… may mà kịp thời nhận ra vấn đề, bằng không con đường tiếp theo có khả năng sẽ càng đi càng lệch, càng chạy càng nguy hiểm.” Lumian thở phào một hơi, thấy may mắn vì mình tìm được về tâm tính bình thường.

Đương nhiên, chuyện truy tìm sức mạnh siêu phàm này không có khả năng dừng lại, chính là cần có lựa chọn, dù sao cảnh trong mơ nguy hiểm kia đã thật sự lộ ra khuôn mặt, còn mạch nước ngầm trong thôn càng lúc càng mãnh liệt.

Phu nhân Puares không tán gẫu bao lâu với Aurora, mười mấy phút sau, các nàng đã rời khỏi thư phòng.

Lumian đi cùng với chị gái tiễn phu nhân Puares ra đến tận cửa chính.

Hắn lập tức nhìn sang phía Aurora:

“Nàng kêu ngươi hỗ trợ cái gì?”

Aurora dẩu môi nói:

“Kêu ta làm người lĩnh xướng trên lễ mừng ca ngợi, ta từ chối.”

Mùa Chay của thôn Cordu có ba giai đoạn, một là tinh linh mùa xuân diễu hành chúc phúc, hai là nghi thức bên bờ sông, ba là lễ mừng ca ngợi tiến hành ở trong nhà thờ, giai đoạn cuối cùng này chủ yếu lấy hình thức trình diễn nhạc cụ với đại hợp xướng tiến hành.