Sư Muội Kiếm Tông Tay Cầm Ma Trượng

Chương 527. Phiên ngoại: Cứu mạng, thật nhiều Long Ngạo Thiên! (3)

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Lương Diện đại thúc cười ha ha: "Người trẻ tuổi hẳn là từ bên ngoài tới? Không biết cũng bình thường, Thanh Lưu kiếm tông không giống như những tông môn khác không dễ nói chuyện. Trước mắt bọn họ không phải đang tuyển nhận đệ tử sao? Có không ít tán tu cùng người trẻ tuổi đều tới bên này, cho nên những người làm ăn như chúng ta cũng nhân cơ hội này tới đây kiếm chút tiền."

Đương nhiên, ví dụ như "Kỳ thật quanh năm suốt tháng phố ẩm thực đều mở ở chỗ này, lãm giả làm kiếm tu mỗi ngày đều phải đến ăn bữa ngon, vị Ôn tiền bối kia thật sự rất thích ăn gà tơ bánh lạnh" các loại, lão bản vẫn là thông minh lược bỏ.

Dù sao ở trước mặt người ngoài, cũng nên là phải giữ gìn hình tượng tông môn giới của mình a!

Người trẻ tuổi như có điều suy nghĩ, sau đó nắm bắt được một tin tức chính xác.

Thanh Lưu Kiếm Tông lại bắt đầu tuyển nhận đệ tử mới!

Dọc theo đường núi đi thẳng về phía trước, quả nhiên người trẻ tuổi ở trên đường nhìn thấy không ít người.

Trong trăm năm qua, Thanh Lưu Kiếm Tông đã dần đứng vững gót chân ở thượng giới, tuy vẫn là một thế lực hoàn toàn mới so với những đại tông môn có nội tình trên vạn năm ở thượng giới, nhưng lại không ai dám khinh thường nó.

Có lẽ là do lúc trước ở Tu Chân giới bị đè nén quá lâu, sau khi đi tới Vân Hải giới thể nghiệm được linh lực sung túc như thế, thực lực của các kiếm tu bắt đầu tăng trưởng nhanh chóng.

Không nói đến Đệ Thập Phong đã có năm cường giả Phi Thăng kỳ, ngay cả các phong chủ khác cũng đều phi thăng. Trong thế hệ trẻ Mộng Nhiên là xuất sắc nhất, đã tu luyện đến Độ Kiếp kỳ. Theo xu thế này, nghĩ đến qua trăm năm lại phải tăng thêm mấy vị cường giả Phi Thăng.

Hơn nữa Thanh Lưu Kiếm Tông không chỉ là một tông môn, sau lưng nó còn có rất nhiều thiên tài từ Tu Chân giới đi lên, hơn nữa quan hệ giữa nó và Bạch Vân thành mặc dù không tính là phụ thuộc, nhưng lại chặt chẽ không thể tách rời, nếu có người đắc tội Thanh Lưu Kiếm Tông, không khác nào đắc tội toàn bộ Vân Hải giới.

Quan trọng hơn là, ai cũng biết, hai vị cường giả phi thăng Ôn Vân cùng Diệp Sơ Bạch này có thể chém giết Chí Tôn Tiên Cảnh, hơn nữa không biết chừng một ngày nào đó sẽ đột phá.

Khi đó, chính là hai vị đại năng Tiên cảnh!

Kiệt quốc gia bởi vì rất nhiều nguyên bản này, rất nhiều người đến bái sư, từ truyền nhân dòng chính của các gia tộc lớn, cho tới trẻ chăn trâu bình thường ở Vân Hải giới, có cô nhi được các kiếm tu chọn lựa từ trong Tu Chân giới.

Thanh Lưu Kiếm Tông không chê nghèo hay giàu, bất kể xuất thân thế nào, mọi người này đều ngoan ngoãn xếp hàng đứng ở cửa sơn môn, chờ đợi khảo hạch nhập môn.

Người trẻ tuổi ngẩn người, hắn đã quen độc lai độc vãng, cũng không có ý định bái nhập Thanh Lưu Kiếm Tông, vì vậy tìm tới đệ tử nội môn phụ trách chỉ dẫn khảo hạch lần này.

"Vị đạo hữu này, xin hỏi Diệp tiền bối cùng Ôn tiền bối có ở đây không?"

Trùng hợp chính là, người phụ trách lần này chính là Mộng Nhiên sư tỷ.

Nàng liếc mắt một cái nhìn ra thực lực người này không giống bình thường, trong lòng cũng sinh ra cảnh giác, cẩn thận hỏi: "Đạo hữu có gì muốn hỏi?"

"Ta tên Lâm Phàm."

Người trẻ tuổi chắp tay, nói rõ ý đồ đến.

"Ta xuất thân không quan trọng, vốn vô vọng phi thăng, nhưng một ngày nào đó trong thiên địa chợt có một luồng nguyên lực ùa vào, ta được cơ duyên này đốn ngộ..."

"... Hơn mười năm qua, ta phiêu bạt ở thượng giới, thẳng đến không lâu trước đây trong lúc vô tình tới Bạch Vân thành, hôm nay cảm nhận được khí tức quen thuộc trong đạo kiếm ý kia truyền ra, mới biết được ân nhân ngày xưa truyền đạo ban thưởng cơ duyên lại chính là hai vị tiền bối của quý phái, đặc biệt tới bái kiến."

Lâm Phàm vốn tưởng rằng sau khi mình nói những lời này, sẽ khiến thân thể mềm mại của vị nữ kiếm tu trước mặt chấn động, lau mắt mà nhìn mình.

Nhưng mà sắc mặt Mộng Nhiên không hề dao động, thậm chí giọng điệu đều rất lạnh nhạt, chỉ khẽ vuốt cằm ôn hòa trả lời: "Thì ra là thế, đạo hữu đi theo ta là được."

Lần này đến phiên Lâm Phàm khó hiểu, hắn đi theo sau lưng Mộng Nhiên vào trong sơn môn, rốt cục không nhịn được: "Vị đạo hữu này, ngươi cứ như vậy để ta vào sao?"

Chẳng lẽ không kiểm tra đối chiếu thân phận sao?

Chẳng lẽ là nói... Nàng cũng giống như những hồng nhan tri kỷ lúc trước, vừa gặp đã thương?

Mộng Nhiên trấn áp tự nhiên đáp: "Thật trùng hợp hôm nay đại trận tông môn đã bố trí xong, nếu vị đạo hữu nào vào sơn môn sinh lòng khác thường, có lẽ trong nháy mắt sẽ hóa thành tro."

Lâm Phàm: "..."

Mộng Nhiên đôi mắt khẽ cong, trên khuôn mặt dịu dàng hiện ra chút ý cười: "Còn nữa, ngươi cũng không phải là người đầu tiên bởi vì chuyện này mà tới."

Sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Phàm, Mộng Nhiên nhướng mày hỏi: "Đạo hữu xưa nay đều độc lai độc vãng sao? Hiếm khi qua lại giữa các thành phố?"