Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Tiếng mưa rơi xuống mặt đất càng lớn hơn.

Tề Bằng Long nhìn sắc trời bên ngoài: “Hiền đệ, đêm nay ngươi cứ ở lại đây với vi shuynh đi.”

“Ngày mai ta sẽ chuẩn bị cho ngươi công văn của Lục Phiến Môn, đảm bảo tên huyện lệnh chó má kia không dám nói gì.”

“Vậy thì đa tạ huynh trưởng!”

Tống Thương Kiệt nâng ly cụng với Tề Bằng Long.

“Ầm ầm ầm ầm…”

Vài tiếng sấm vang lên, tiếng mưa bên ngoài cửa sổ càng ngày càng lớn.

Gần 11 giờ đêm, Trần Diệp nằm trên giường, bên tai lại vang lên giọng nói máy móc lạnh lùng của hệ thống.

[Đinh!]

[Bắt đầu kết toán hàng ngày:]

[Hôm nay Trần Đại Minh dậy sớm gánh nước, rèn luyện thực lực, thưởng 10 điểm tích lũy.]

[Ngươi thấy Đại Minh dậy sớm làm việc, thương Đại Minh, bảo hắn về ngủ, thưởng 5 điểm tích lũy.]

[Ngươi dẫn Đại Minh đi chợ sớm ăn hoành thánh, thưởng 5 điểm tích lũy.]

[Trần Đại Minh bẻ gãy bát sứ, rèn luyện thực lực, thưởng 5 điểm tích lũy.]

[Trần Đại Minh ăn no, thưởng 5 điểm tích lũy.]

[Trần Đại Minh bị Phong Vũ Lâu bắt cóc, đập gãy cửa lao, chạy ra ngoài, thưởng 50 điểm tích lũy.]

[Trần Đại Minh và ngươi gặp lại nhau, thưởng 10 điểm tích lũy.]

[Trần Đại Minh tặng ngươi một chiếc quạt tròn màu hồng để báo đáp, thưởng 50 điểm tích lũy.]

[Ngươi giúp Trần Đại Minh bôi thuốc, thưởng 5 điểm tích lũy.]

[Ngươi ban cho Trần Đại Minh thuộc tính "đại trí nhược ngu", Trần Đại Minh thông minh hơn, thưởng 10 điểm tích lũy.]

[Trần Đại Minh ăn no bữa tối, thưởng 5 điểm tích lũy.]

[Ngươi dẫn Trần Đại Minh xem "Thủy Hử Truyện", học nhận mặt chữ, thưởng 5 điểm tích lũy.]

[Ngươi dạy Trần Đại Minh rửa mặt, thưởng 5 điểm tích lũy.]

[Đinh!]

[Ngươi nhận nuôi cô nhi thứ hai: Tiểu Liên, thưởng 200 điểm tích lũy.]

[Ngươi dạy Tiểu Liên sử dụng gia vị, thưởng 5 điểm tích lũy.]

[Tiểu Liên học được phương pháp nấu ăn, thưởng 5 điểm tích lũy.]

[Tiểu Liên xem bí tịch "Kinh Hoa Chỉ", có chút lĩnh ngộ, thưởng 20 điểm tích lũy.]

[Đinh!]

[Độ cảm ân của Trần Đại Minh đối với ngươi đã tăng lên!]

[Tổng cộng tích lũy: 350 điểm]

Kết thúc kết toán hàng ngày, tích lũy của Trần Diệp lên đến 931 điểm.

Sau đó, hệ thống bật lên khung thông tin của Trần Đại Minh.

[Tên: Trần Đại Minh]

[Số hiệu: 0001]

[Giới tính: Nam]

[Tuổi: 10 tuổi]

[Thuộc tính hiện tại: Thể phách cường tráng, Đại trí nhược ngu]

[Độ cảm ân hiện tại: 65%]

Nhìn thấy độ cảm ân tăng thêm 5%, Trần Diệp nhếch mép cười.

Đại Minh đứa nhỏ này, tuy ngốc nghếch, nhưng thực sự là đứa nhỏ tốt.

Trần Diệp lần nữa mở bảng kết toán hàng ngày, nhìn chằm chằm vào phần của Tiểu Liên một lúc.

"Tiểu Liên lại có bí tịch? Tiểu cô nương này lấy từ đâu vậy?"

"Trước lúc nhận nuôi Tiểu Liên, những hành động của nàng không được tính vào bảng kết toán hàng ngày sao?"

Trần Diệp trầm ngâm, càng thêm tò mò về thân thế của Tiểu Liên.

Sau khi xử lý xong thông tin thanh toán, nhiệm vụ được làm mới.

[Nhiệm vụ: Xác định hướng phát triển nghề nghiệp tương lai cho cô nhi (0/2)]

[Phần thưởng nhiệm vụ: 1000 điểm tích lũy, 2 cơ hội rút thăm thuộc tính cô nhi]

Trần Diệp nhìn nhiệm vụ mới được làm mới, vuốt cằm.

"Nhiệm vụ này hơi khó đây, hừm..."

"Thôi không nghĩ nữa, đi ngủ thôi."

Trần Diệp gạt bỏ những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, chìm vào giấc ngủ.

Không biết đã qua bao lâu.

"Ò ó o o..."

"Ò ó o o..."

Tiếng gà gáy lại vang lên không dứt trong Dư Hàng huyện.

"Lại nữa!"

Trần Diệp lộ ra vẻ mặt đau khổ, hắn trở mình vài cái trên giường rồi nghe thấy tiếng động nhỏ trong sân, liền mở to mắt.

"Đại Minh?" Trần Diệp gọi một tiếng.

Từ chiếc giường nhỏ không xa truyền đến tiếng ngái ngủ: "Cha?"

Không phải Đại Minh?

Trần Diệp nghiêng tai lắng nghe, quả thực nghe thấy trong sân truyền đến tiếng động nhỏ.

Nghe tựa như là...

Tiếng quét nhà.

"Không phải chứ, lại thêm một người dậy sớm à?" Trần Diệp ra khỏi giường, khoác áo, đi ra sân.

Chỉ thấy Tiểu Liên mặc bộ váy màu xanh nước biển, đôi tay trắng nõn cầm chổi, từng chút từng chút mà quét.

Không khí đầy sương mờ, tiếng chổi quét "xoẹt xoẹt" vang lên.

Một làn bụi mỏng manh nhẹ nhàng bay lên khỏi mặt đất.

Tiểu Liên nghe thấy tiếng động sau lưng, quay người lại thấy Trần Diệp, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn nở nụ cười, trong trẻo gọi: "Viện trưởng."

Tiểu cô nương đầu vấn tóc kiểu thùy hoàn phân tiêu kế - kiểu tóc buông xõa hai bên mai, búi gọn trên đỉnh đầu, là kiểu tóc thường thấy của những cô nương chưa chồng thời xưa. Dáng người nàng thanh mảnh, trong màn sương mờ ảo càng tăng thêm vẻ đẹp cổ điển, tao nhã.

Trần Diệp sững người một lúc rồi hoàn hồn, có chút không hiểu hỏi: "Tiểu Liên, ngươi đây là..."

"Quét dọn sân vườn đó, Chu Tử có nói: Bình minh thức dậy, quét dọn sân nhà, phải sạch sẽ cả trong lẫn ngoài."

Tiểu Liên ôm chổi, vừa quét vừa nói: "Bữa sáng ta đã hâm nóng rồi, lát nữa là ăn được."

Nghe vậy, khóe miệng Trần Diệp không khỏi giật giật hai cái.

Trong lòng hắn không khỏi dâng lên một tia tội lỗi.

Người xưa đều dậy rất sớm, không giống hắn, cứ ngủ mãi đến lúc mặt trời chiếu mông mới dậy.

Trần Diệp khẽ mở miệng, rất muốn nói ‘Tiểu Liên ngươi đừng bận rộn nữa, về nghỉ ngơi đi.’

Nhưng thấy Tiểu Liên đã sắp quét xong, mà bữa sáng cũng sắp hâm nóng xong, lời này lại không nói ra được.

Haiz...

Trần Diệp thầm than một tiếng.

Thật sự là nghiệp chướng mà.

Thôi dậy, dậy.