Ta Ngự Thú Thật Sự Không Phải Tà Thần (Dịch)

Chương 15. Không Một Con Vừa Ý

Chương trước

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Chu Thành nói nhiều khát nước, uống một ngụm rượu, tiếp tục nói:

"Hoàng Tuyền Long Lang này cũng không phải ta nói bừa, là từ ghi chép tại khoa đặc thù bên kia nhìn thấy, đã có người thành công thúc đẩy sinh ra một con, thuộc tính là hệ Long cùng hệ vong linh, thiên phú kỹ năng 【 Đưa tang Hoàng Tuyền 】 có thể triệu hồi Hoàng Tuyền thủy ra giết địch, ăn mòn huyết nhục cùng linh hồn."

“Hơn nữa nó có tỷ lệ sinh ra Long Uy, coi như là tiến hóa qua một lần cũng có thể thông qua nghi thức Long Chi để chuyển đổi hoàn mỹ quá độ. Như vậy vừa nhìn Minh Hỏa Lang Khuyển liền có tiềm lực tràn đầy, hơn nữa cũng thích hợp thành lập linh tính ghép hình!"

“Không biết thì còn tưởng rằng ngươi đã chuẩn bị tốt nghi thức Long Huyết Trùng và Long Chi, kế tiếp là có thể chuyển hóa khế ước.”

Luận vẽ bánh nướng thì ta chính là lão gia gia của các ngươi!

Nếu như ta còn trẻ, phỏng chừng ta liền nhiệt huyết xung phong!

Lục Vũ cũng biết Chu Thành là vì tốt cho mình, Chu Thành cũng không nợ mình cái gì, chỉ là sợ Lục Vũ mơ mộng xa vời, cho nên mới vẽ ra cái bánh nướng trùng có thể hóa long, trên thực tế đang giúp Lục Vũ quy hoạch lộ tuyến, an bài ổn định trưởng thành ngự thú sư.

Nếu như không phải thật sự quan tâm ngươi thì ai quản sống chết của ngươi?

Hơn nữa ý tứ của Chu Thành rất rõ ràng, có thể thông qua gia nhập liên minh để thu hoạch tài nguyên, lấy xuất thân của Lục Vũ có xác suất rất lớn có thể xin thành công.

Nhưng Lục Vũ đã có 【 Chân Lý Chi Nhãn 】 tồn tại, hoàn toàn có thể độc lập phát dục, bởi vậy hắn không muốn đeo lên cho mình một cái gông xiềng.

Huống chi Minh Hỏa Lang Khuyển thật đúng là không được. Không phải vì nó tiềm năng không đủ, mà do có ác mộng thú uy hiếp như đồ vật nghẹn ở cổ họng.

Tuy rằng Lục Vũ không xác định đột kích hắn là loại ác mộng thú nào, nhưng đại bộ phận ác mộng thú đều không có thực thể, chỉ hiện ra trạng thái sương mù, xuyên qua hư ảo trong mộng cảnh.

Chúng trời sinh tự mang hào quang sợ hãi, có thể thao túng mộng cảnh của đối thủ, thông qua phóng đại vô hạn nội tâm sợ hãi của đối thủ mà khiến cho đối thủ sụp đổ, sau đó lại hưởng dụng linh hồn và ý thức tràn ngập sợ hãi của đối thủ.

Một khi bị chúng nuốt chửng hoàn toàn, đối thủ sẽ trở thành một người thực vật vô thức.

Minh Hỏa Lang Khuyển tuy có chiến lực rất mạnh, nhưng năng lực của nó chỉ có thể thiêu đốt hiện thực, cái gọi là Minh Hỏa cũng chỉ có lực sát thương lớn đối với thân thể huyết nhục, chứ cũng không thể một mồi lửa đốt mình, đồng quy vu tận với ác mộng thú.

Cho nên Lục Vũ càng có khuynh hướng tìm kiếm sủng thú hệ tinh thần, hệ linh hồn cùng với hệ mộng cảnh, dù sao hắn phải có sủng thú có thể sinh ra thương tổn đối với linh hồn.

Lục Vũ chủ động mở miệng: "Chu thúc, ta muốn xem sủng thú khác rồi mới lựa chọn.”

Chu Thành nghe vậy liền gật đầu, cũng không nhiều lời. Hắn làm trưởng bối nên điều hắn có thể làm cũng chỉ là đưa ra đề nghị, cuối cùng còn phải do Lục Vũ tự mình làm ra lựa chọn.

Chu Thành ngồi xổm trên mặt đất chỉ về phía quạ đen ba mắt xa xa. Hắn bị Xích Nguyệt Mộng dùng mộc côn đâm giận mà không dám nói gì, giới thiệu:

"Đây là quạ đen ba mắt sau khi tiêu diệt phân bộ của Cáo Tử Điểu giáo mà thu hoạch được, tiềm lực thống lĩnh cao đẳng, hệ phi hành cùng hệ nguyền rủa, kỹ năng chủng tộc Tức Tử Xạ, có xác suất tạo thành hiệu quả tức tử, nhưng đối thủ càng mạnh xác suất phát động càng thấp."

Tuy rằng bề ngoài của quạ đen ba mắt rất lãnh khốc, nhưng thuộc tính của nó cũng không phù hợp, hơn nữa loại tia sáng chết chóc này quá dựa vào xác suất, chân lý chi nhãn của Lục Vũ cũng không thể thêm vào.

Hơn nữa nó bị trở thành chiến lợi phẩm cũng đã nói lên rất nhiều điều.

Điều duy nhất không tệ là thuộc tính hệ phi hành, nhưng hình thể của nó quá nhỏ nên chở không nổi người và chỉ có thể làm chim tình báo!

“Bỏ qua!”

“Đây là Hắc Lang Điểu...”

“Bỏ qua!”

“Đây là Băng Lân Xà...”

Chu Thành giới thiệu đến mệt mỏi, dứt khoát dò hỏi nhu cầu đại khái của Lục Vũ, hắn nhận được đáp án làm cho hắn có chút mơ hồ:

"Hệ tinh thần, hệ linh hồn! Ngươi thật đúng là dám nghĩ a! Đó đều là các thuộc tính hiếm có, dù xuất hiện cũng đã bị cấp trên lấy đi! Sủng thú có được kỹ năng sát thương linh hồn cũng không nhiều, hệ Mộng Cảnh cũng vậy...... Chờ một chút, hình như là có một cái!"

Lục Vũ nghe vậy liền mừng rỡ, vội vàng hỏi: "Có thể cho ta xem một chút không?”

Chu Thành thần sắc do dự, nhưng vẫn điều chỉnh ra hình ảnh.

Trong hình ảnh là một sơn động âm u quái thạch lởm chởm, bị một lượng lớn mạng nhện màu bạc đan xen, tạo ra một cái kén màu bạc to bằng nắm tay tỏa ra một loại ánh sáng màu bạc hư ảo, mông lung mê li, thoạt nhìn có cảm giác không chân thật giống như bọt nước trong nước, đâm một cái liền vỡ.

Chương trước