Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Hai tay Lương Cừ chống ở trước miệng thúng cá, nhìn hai con cá chim với hai cái sừng nhỏ trên đầu này, kích động đến mức không kiếm chế được.

“A Béo, ngươi làm tốt lắm, ngươi làm tốt lắm!”

Như vậy, kế hoạch của hắn có thể rút ngắn thời gian hơn phân nửa rồi, không biết hai con Bảo Ngư này đến cùng có giá trị bao nhiêu?

Ít nhất cũng phải mấy lượng bạc, cho dù có không đủ để học võ thì cũng không cần phải lo lắng về việc nộp thuế nữa.

“Tiếc ghê, nhìn có vẻ ngon miệng lắm đây”

Khi ở dưới đáy nước, Lương Cừ còn chưa cảm giác được, nhưng sau khi thả chúng vào thúng cá, hắn lập tức cảm nhận thấy sức hút mãnh liệt của hai con cá này, tựa như một người đã nhịn đói lâu ngày nhìn thấy cơm tẻ thơm ngào ngạt vậy.

Rõ ràng bản thân không đói đến thế nhưng lại trở nên dị thường như vậy, không nghi ngờ gì nữa, ấy chính là bằng chứng của việc đây chính là Bảo Ngư.

Hay là ăn một con nhỉ?

Bảo Ngư có sức dụ hoặc kinh người, một ý nghĩ lớn mật nảy sinh trong đầu Lương Cừ.

Hắn dò hỏi Không Thể Động và A Béo, phát hiện ra hai con cá này cũng không có sức hút cho lắm đối với chúng nó, cũng đúng, nếu hai con cá này có thể dễ dàng hấp dẫn những Thủy thú khác thì còn tồn tại kiểu gì được?

Lương Cừ nghĩ ngay tới Trạch Đỉnh, có lẽ vật này sẽ có tác dụng với Trạch Đỉnh, Bảo Ngư cũng chứa Tinh hoa Thủy Trạch chứ?

Ý nghĩ này vừa nảy sinh trong đầu, Lương Cừ liền có chút không khống chế được, sau khi suy tư hồi lâu, hắn vẫn quyết định ăn thử con cá chim sừng trâu có hình thể nhỏ hơn.

Trạch Đỉnh có thể khống chế toàn bộ Thủy Trạch trong Thiên hạ, nghĩ đến điều đó hắn thấy đáng phải thử một lần.

Lương Cừ cẩn thận bắt con cá chim sừng trâu nhỏ kia ra, con cá này to ngang mặt người, nặng khoảng một cân, còn con cá lớn kia thì khoảng ba cân, to hơn gấp mấy lần.

Phần sừng trên đầu cá vô cùng cứng rắn, cứng như thép, độ sắc bén cũng tương đối cao, kịp thời thu lưới quả nhiên là quyết định chính xác, nếu không chúng nó thật sự xé rách được lưới rồi trốn thoát mất.

Trên thuyền không có dao, Lương Cừ đành phải dùng một phiến đá để mổ bụng cá, mùi máu tươi tràn ra, hai thú đang vòng quanh thuyền ba lá làm hộ vệ ngửi thấy mùi máu liền trở nên vui sướng, lúc này chúng nó mới cảm nhận được sự hấp dẫn mãnh liệt kia.

Không Thể Động và Nheo Béo đều góp công lớn trong việc bắt được hai con Bảo Ngư này, vậy nên Lương Cừ cũng không keo kiệt, ném hết phần ruột cá cùng những chỗ thừa khác vào trong miệng hai thú.

Hai đứa nó chẳng hề chê bai, nuốt hết sạch.

Hắn cũng không biết sau khi ăn Bảo Ngư, hai thú có thể có biến hóa gì hay không.

Lương Cừ thu hồi lại ánh mắt, lấy củi nhóm lửa, sau đó đặt một chậu gốm lên trên, sau khi nước sôi thì cho cá vào.

Khi trước, Trương nấm đầu quả thật ôm suy nghĩ ra ngoài dưỡng thương nên trên thuyền ba lá để sẵn một cái bếp lò nhỏ, chỉ cần lấy ra là có thể dùng được.

Lương Cừ trước đấy lo lắng chuyện hắn giết người bị phát hiện, cho nên cũng chuẩn bị trước một số đồ dùng ở trên thuyền như mồi lửa, bất kỳ lúc nào cũng có thể chạy trốn.

Không biết Bảo Ngư có vì hầm nấu mà hiệu quả bị giảm bớt hay không, Lương Cừ hơi chần chừ một chút, sau khi cảm thấy không còn ký sinh trùng liền cắn lấy một miếng.

Thật tươi ngon!

Một mùi vị thơm ngon xưa nay chưa từng có tràn đầy trong khoang miệng hắn.

Không có hành gừng tỏi để khử mùi nhưng ăn vào lại không hề bị tanh chút nào, hoàn toàn không giống những loài cá sông khác, lại còn không có xương dăm!

Quá đỗi ngon miệng, Lương Cừ húp hết sạch nước canh, ngay cả phần xương đầu cũng bị hắn ăn gần hết, chỉ còn phần xương sống thật sự quá thô quá cứng,  hắn hút sạch phần tủy xương xong liền ném cho Không Thể Động và Nheo Béo.

Thứ duy nhất còn sót lại có thể chứng minh con cá này từng tồn tại chính là một đôi sừng nhỏ cứng rắn lớn bằng xương ngón tay kia.

[Tinh hoa Thủy Trạch: +1.8]

Trạch Đỉnh bên trong đầu hắn lại tỏa ra ánh sáng xanh rực rỡ, sau khi nhìn thấy tin tức kia, Lương Cừ thiếu chút nữa liền bắt nốt con cá lớn ba cân kia lên ăn luôn.

1.8 điểm Tinh hoa Thủy Trạch!

Còn thu hoạch được nhiều hơn so với mười tám củ sen tinh hoa kia!

Cá nhỏ đã như vậy, cá lớn chẳng phải phải gấp ba lần lên sao, có lẽ là 5.4 điểm Tinh hoa Thuỷ Trạch?

Hiện tại, độ dung hợp đã là 6.5%, cộng thêm cả cá nhỏ cá lớn là có thể trực tiếp đột phá qua 10%!

Nhưng Lương Cừ vẫn nhịn xuống, hắn biết Bảo Ngư có thể gia tăng điểm Tinh hoa Thủy Trạch là đủ rồi, việc cấp bách vẫn là con đường Võ đạo cùng với Triệu phủ lù lù trước mặt kia.

Làm Võ Sư, kiếm nhiều tiền, ở nhà to, nuôi mỹ nữ!

Hắn lẩm nhẩm một lần khẩu quyết, sau liền dùng toàn bộ điểm Tinh hoa Thủy Trạch để tăng Độ dung hợp của Trạch Linh.

Cùng với thịt cá được tiêu hóa, quá trình dung hợp cũng bắt đầu phát huy tác dụng.

Hơi ấm từ trong bụng truyền đến toàn thân, Lương Cừ ghé vào mạn thuyền, ở trên mặt nước, sắc mặt của hắn dùng mắt thường cũng có thể thấy được dần trở nên hồng nhuận, toàn thân nóng lên, máu huyết lao nhanh bên trong mạch máu tựa như một dòng sông lớn, mỗi một tế báo đều đang nhảy nhót hoan hô, suồng sã, dùng hết toàn lực để hô hấp.