Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Triệu Hạo mơ màng cảm thấy hơi lạnh nên muốn kéo chăn theo bản năng. Nhưng hắn chợt nhớ hình như mình đã xảy ra tai nạn xe!

Lúc xe dừng bánh kéo theo tiếng ma sát giữa bánh xe và đường nhựa vô cùng chói tai, khi va chạm cũng phát ra tiếng nổ ầm, sự chấn động và đau đớn nhanh chóng kéo tới…

Đột nhiên hắn giật mình tỉnh dậy!

“Mẹ nó… Đây là đâu?”

Hắn chưa hết hoảng hồn, vốn muốn tranh thủ thời gian dò xét xung quanh nhưng cuối cùng lại phát hiện mình không phải ở bệnh viện!

Mình đang ở trong một căn phòng có kiểu cách Châu Âu hơi cổ điển, mà trên người cũng không có vết… Đợi đã! Vết máu trên bụng mình là sao đây?

Hắn ngồi dậy nhanh chóng kiểm tra một chút thì phát hiện áo thun đã dính đầy máu, phần bụng áo còn có một cây dao như vừa bị người ta đâm vào!

Nhưng cơ thể dưới lớp quần áo lại không có vết thương gì cả!

Vết máu trên áo còn chưa khô!

À! Đây không phải là quần áo của mình!

Đột nhiên Triệu Hạo duỗi hai tay ra trước mặt rồi lại bắt đầu sờ lên mặt mình!

Hắn đứng dậy tìm xung quanh, tìm thấy một mặt gương phản quang, mượn hình ảnh mơ hồ hắn phát hiện người trong gương không phải mình!

Hình ảnh kia là một cậu trai đẹp đẽ khoảng 20 tuổi!

“Ta xuyên việt rồi sao?”

Ý thức được mình đã xuyên việt, Triệu Hoa bắt đầu nhớ lại, thông tin trong đầu lập tức hiện lên.

Thật đáng mừng là dường như thế giới này không khác gì trái đất, mà đất nước mình đang ở là A Mỹ Thụy Khoa!

Năm 1978!

Phần lớn thông tin trong trí nhớ không khác gì những thứ hắn đã biết nhưng vẫn có rất nhiều chỗ khác biệt.

Chủ yếu là về lịch sử thế giới…

“Chẳng lẽ ta xuyên đến nước Mỹ những năm 80 ở thế kỷ 20 ở trái đất song song nào đó sao? Nhưng mà Đại Tống Quốc trong ấn tượng là cái quỷ gì? Tại sao lúc này lại có Tống Quốc?”

Nhưng việc quan trọng bây giờ không phải vấn đề này, dù sao cách cả một Thái Bình Dương lận, không quan tâm.

Việc quan trọng trước mắt là an toàn của mình!

Vốn cơ thể này cũng tên Triệu Hạo nhưng lại là Nhật Thiên Hạo!

Là một cô nhi… Ừm, dường như cũng khá phù hợp.

Cái tên rất khí phách nhưng không đè ép được bạc mệnh của hắn!

Vốn Triệu Hạo đã chết rồi, nguyên nhân tử vong là vết thương ở bụng chảy máu quá nhiều…

Mà bây giờ Triệu Hạo cũng không thoát khỏi nguy hiểm, bởi vì hắn vẫn còn ở “hiện trường tử vong” đó!

Chuyện này phải nói đến vài tuần trước, lúc đó Triệu Hạo làm quen với một giáo viên nổi tiếng được mời đến lễ tốt nghiệp cấp ba.

Lúc ở Mỹ học sinh giỏi không được gọi là nhân vật xuất sắc, thậm chí còn bị gọi là tên mọt sách rồi bị người người xem thường!

Không sai, cơ trí như vậy đấy.

Mà những người vô cùng năng nổ và có biểu hiện xuất sắc ở trong xã hội hoặc là hoạt động thì sẽ là người tiêu điểm trong tất cả mọi người.

Nhân vật nổi tiếng Hải Đức Cách Nhĩ - Cách Thụy Ân là một kiện tướng môn thể dục!

Ở A Mỹ Thụy Khoa bóng bầu dục là môn thể dục được hoan nghênh nhất mà Hải Đức Cách Nhĩ - Cách Thụy Ân đã lấy được thành tích ưu tú nhất là trúng tuyển hội bóng bầu dục Nam Bắc, tuy không phải là một hạt giống tốt nhưng cũng có thể nói là tiền đồ vô lượng.

Dựa vào thân phận này thì hắn ta cũng được rất nhiều lời mời từ các trường đại học danh giá, sau đó đạt được thành công trong cuộc thi bóng bầu dục.

Mà Triệu Hạo cũng không biết có phải vì gen di truyền tốt hay không, hắn học ở trường trung học công lập đứng hạng bét và thi qua được cuộc thi SAT trước, các thứ đó được gọi là “Kỳ thi Đại học nước Mỹ”.

Nó là một trong những điều kiện nhập học đại học A Mỹ Thụy Khoa, sau đó lại cần dựa vào đại học phát học bổng.

Nhưng như đã nói trước đây, thành tích tốt sẽ không được nhiều người chào đón, huống chi là một ngôi trường cấp 3 có giáo dục như vậy.

Nhưng không biết tại sao vị giáo viên nổi tiếng được mời đến lại rất chú trọng Triệu Hạo.

Không chỉ chủ động bắt chuyện mà còn có thái độ vô cùng thân thiện, sau này có mời hắn đi tụ họp vài lần, hai bên nói chuyện rất thoải mái.

Nếu là Triệu Hạo của bây giờ thì e là đã nghi ngờ có phải cái tên Hải Đức Cách Nhĩ mê cái mông mình rồi hay không! Nhưng dù sao Triệu Hạo vẫn còn trẻ, mới mười chín tuổi vừa tốt nghiệp trung học, không biết lòng người hiểm ác!

Sau đó hai ngày trước, Triệu Hạo và ba người khác tổng cộng hai nam hai nữ được Hải Đức Cách Nhĩ mời đi tham quan nhà cũ thành Tự Do trên đảo Sử Thản Đột.

Ở thành Tự Do, đảo Sử Thản Đột là nơi hẻo lánh nhất nằm ở hướng Tây Nam và cách Man Ha Đột khá xa.

Ở đây khá to nhưng rất ít cư dân, hơn nữa cách thành chủ hơi xa mà còn phải đi thuyền nên luôn có cảm giác bị vứt bỏ.

Nếu không phải trong thời kỳ tuyển cử, e là rất nhiều người không ngờ ở thành Tự Do còn có một thành phố lớn như vậy.

Nhưng quả thật có nhiều người có tiền thích mua biệt thự ở vùng ngoại ô thưa thớt. Giá rẻ mà!

Chương sau