Tử Linh Pháp Sư Chỉ Muốn Trồng Cây (Dịch)

Chương 10. Vẻ đẹp của Mai Rùa (Của) Pháp Sư (1)

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Ánh mắt cậu đảo qua đảo lại giữa mấy tầng giá sách.

Chỉ lát sau, Matthew đã liệt kê được một danh sách nhỏ.

Đây là những loại pháp thuật cậu định học.

“Thuật Giả Chết (pháp thuật cấp 7, có thể giả chết để thoát thân).

Vũ Điệu Cuối Cùng (pháp thuật cấp 8, có thể dẫn nổ vật khế ước đã triệu hoán).

Động Chạm Của Vampire (pháp thuật cấp 6, có thể thông qua việc chạm vào người khác để hấp thu sinh mệnh, trị thương cho bản thân.)

Áo Giáp Của García II (pháp thuật cấp 6, từ Áo Giáp Của García I thăng cấp lên, có tác dụng phòng ngự vật lý.)

Giáng Kiếm Sét (pháp thuật cấp 7. Là ma pháp phụ trợ, khi dùng trường kiếm có thể thu được hiệu quả phóng ra tia sét.)

Cường Hóa Triệu Hoán (pháp thuật cấp 8, có hiệu quả tăng cao thuật Triệu Hoán Tử Linh.)”

Đối với đại đa số Nhân Loại mà nói thì học tập pháp thuật không phải chuyện đơn giản.

Phần lớn pháp sư đều phải tiêu tốn quá nửa thời gian vào việc nghiên cứu và nắm giữ pháp thuật.

Nếu giao 6 pháp thuật kể trên cho bất kỳ Tử Linh Pháp Sư cùng cấp bậc nào học tập, ít nhất cũng phải mất đến 10 tháng mới nắm vững được.

Đấy còn là trong tình huống dốc hết sức lực để ứng phó.

Nhưng với Matthew thì khác, tốc độ học tập pháp thuật của cậu trái ngược hẳn với thiên phú về mặt bói toán.

Cậu tự tin chỉ cần 3 tháng là đã giải quyết được vấn đề.

“Tiếp theo mình sẽ dồn hết sức vào việc học pháp thuật. Bên trường phải xin nghỉ phép thôi…” Matthew ôm một chồng sách đến phòng minh tưởng, vừa đi vừa lẩm bẩm.

Đã gần nửa đêm, cậu mệt đến mức chỉ muốn lăn quay ra ngủ.

“Paige, cho tôi ly cafe đi!”

Không có ai trả lời…

Thế là Matthew đành nhấc mông, tự đi rót cho mình một cốc cafe đen.

Vừa nhấp một ngụm, vị đắng nghét nồng đậm đã làm cậu rùng cả mình.

“Hiệu quả tức thì luôn…” mồm miệng cậu chàng méo xẹo, tiện tay mở một cuốn sách nặng trịch ra.

Ở trang bìa phía trong, một chuỗi văn tự ma pháp nghịch ngợm phóng ra ngoài, nhanh nhẹn nhảy múa trên chóp mũi của Matthew.

[Áo Giáp Của García II: Bàn về vẻ đẹp mai rùa của pháp sư

Chú giải: Trình độ tự giễu của García cũng tinh xảo y chang tài nghệ của ông ấy. Tôi nhiệt liệt đề cử, pháp sư nào cũng nên học thử series pháp thuật của García… Ronan.]

“Đại pháp sư Ronan, hy vọng hành trình đến Tinh Giới của ngài đại cát đại lợi.” Matthew mỉm cười.

Sau khi xuyên đến thế giới này, đại pháp sư Ronan là quý nhân lớn nhất mà cậu đã gặp được.

Lúc mới xuyên đến, Matthew nhìn đời bằng cặp mắt tối thui. Cậu chẳng quen ai cũng chẳng biết thứ gì, ngoài nhiệm vụ trồng cây thì không hề có tí manh mối nào về thế giới bên ngoài.

Thế nhưng trồng cây cũng cần tiền và những tài nguyên khác!

Matthew vất vưởng ở thị trấn Đá Lăn một thời gian, nghèo đến mức gần như không thể kiếm nổi cơm ăn.

Vào thời điểm quan trọng, đại pháp sư Ronan tình cờ đi ngang đã đưa tay kéo cậu một cái.

Ngài đưa Matthew về nhà ăn cơm, hỏi cậu tại sao bản thân là người thi pháp, nghiên cứu Đạo Bất Tử mà không đến thành Mỏm Đá Trắng phát triển, chạy đến chỗ khỉ ho cò gáy không có tí tương lai như thị trấn Đá Lăn này làm gì.

Matthew nói thiên phú trên Đạo Bất Tử của mình rất bình thường nhưng không cam lòng dừng bước ở đây nên tự nhiên nảy ra ý tưởng…

“Thứ mà Đạo Bất Tử nghiên cứu chính là tử vong và sinh mệnh. Có điều hình như đa số Tử Linh Pháp Sư đều chỉ quan tâm đến ‘cái chết’ chứ chẳng mấy ai để ý đến ‘sự sống’… nên tôi nghĩ sao không thử thay đổi góc độ xem sao…

Tôi định trồng một ít cây cối quanh thị trấn Đá Lăn… ừm, tốt nhất là có thể trồng thành một mảnh rừng. Tôi muốn thông qua hành động này để cảm nhận sức mạnh sinh mệnh… Biết đâu nó lại giúp ích trong việc đột phá Đạo Bất Tử của bản thân cũng nên.”

Đây là mấy lời Matthew bịa ra để ăn chực mấy bữa cơm, không ngờ lại khiến đại pháp sư Ronan cảm thấy khá hứng thú.

Lúc đó ngài tỏ vẻ rất thưởng thức ý tưởng như ngựa thoát dây cương này, nói Matthew có thể trồng cây trên phần đất của mình, còn muốn bỏ tiền mua hạt giống, lục dịch này kia.

Ronan định hỗ trợ một nửa phí tổn cần thiết.

Matthew cảm thấy được yêu đến phát sợ nhưng vẫn khéo léo từ chối ý tốt của đại pháp sư.

Cậu định dựa vào sức mình để mua hạt giống.

Ronan cũng không để bụng, viết ngay một lá thư đề cử Matthew đến làm việc ở trường tư thục Silver – chuyên đào tạo con cháu quý tộc của thị trấn, chuyên ngành thì tùy cậu chọn.

Sau đó dù là trong cuộc sống hàng ngày hay công việc trồng cây, Ronan đều cho Matthew rất nhiều lời khuyên và trợ giúp có ích.

Đến cả căn nhà hiện giờ cậu đang ở cũng là của đại pháp sư.

Mãi sau Matthew mới biết, quá nửa số nhà trong khu pháp sư đều là của Ronan. Nửa còn lại là của… vợ ngài.

Tuy phần lớn thời gian Ronan đều sống ở vịnh Bảo Thạch nhưng thị trấn Đá Lăn mới là quê nhà của đại pháp sư.