Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Chỉ như vậy thôi.”

Đại sảnh lặng ngắt như tờ.

Giọng nói mạnh mẽ của lãnh chúa Blutfahne vang vọng khắp nơi.

Từng mệnh lệnh vừa khắc nghiệt vừa cương quyết được hạ xuống, trong lòng những người được giao nhiệm vụ cụ thể đều rất vui mừng.

Nhưng dần dần cũng có người cảm thấy nghi hoặc.

“Đại nhân, chúng ta hành động rầm rộ thế này liệu có đánh rắn động cỏ, kích thích quân địch không? Dù sao thì tiểu thư Siv cũng ở trong tay bọn chúng.” Một chàng trai trẻ mặc pháp bào, khuôn mặt tuấn mỹ đến dị thường lên tiếng.

Đây cũng là nói lên nghi vấn trong lòng những người khác.

Đúng là gia tộc Blutfahne nổi tiếng vì thái độ mạnh mẽ, cương quyết lúc đối đầu với kẻ địch.

Thế nhưng vấn đề hiện giờ chính là: đại tiểu thư còn nằm trong tay đám ác đồ kia!

Dựa theo cách làm của lãnh chúa Blutfahne thì tỉ lệ sống sót của Siv... sợ là sẽ thấp đến mức làm người ta giận sôi máu.

Mọi người đều cảm thấy khó hiểu nên chăm chú nhìn lãnh chúa Blutfahne.

Sau đó, bọn họ nghe thấy ông lạnh lùng nói: “Chính vì Siv đang ở trong tay bọn chúng nên chúng ta mới phải làm như thế.”

Lãnh chúa Blutfahne không giải thích quá nhiều mà nói với chàng trai tuấn mỹ kia: “Zeller tiên sinh, ngoại trừ việc liên hệ với pháp sư cao cấp bên ngoài, xin hãy để ý đến những manh mối chúng ta đã tìm được lúc trước. Siv không thể đột nhiên bị bắt cóc… ngài nên hiểu rõ ý của ta.”

 Zeller tiên sinh trịnh trọng gật đầu.

“Chư vị, mời hành động. Hãy dùng tốc độ nhanh nhất, năng lực mạnh nhất của mình. Kính nhờ!”

Lãnh chúa Blutfahne phất tay, người trong đại sảnh cũng lục tục giải tán.

Cuối cùng chỉ còn lại một mình lãnh chúa Blutfahne.

Ông dạo bước đến một ô cửa sổ. Không lâu sau, có một con cú mèo bay vào.

“Thật ra tôi không thể hiểu nổi đám đàn ông trong gia tộc Blutfahne mấy người đang nghĩ gì. Rõ ràng là rất lo lắng, sợ con gái sẽ mất mạng nhưng lại đưa ra quyết sách sẽ mang đến nguy hiểm, có hại cho cô ta nhất.” Cú mèo nghi hoặc, mở miệng nói.

Lãnh chúa Blutfahne hít một hơi thật sâu:

“Ở trước mặt mọi người, thân phận của ta vĩnh viễn là gia chủ nhà Blutfahne chứ không phải là bất cứ điều gì khác.

Mỗi câu nói của ta đều đại diện cho gia tộc.

Mà gia tộc Blutfahne thì vĩnh viễn, không bao giờ thỏa hiệp với tà ác. Đây chính là châm ngôn sống của chúng ta.”

Cú mèo càng cảm thấy không hiểu nổi: “Thế ngài gọi tôi đến làm gì?”

Lãnh chúa Blutfahne nói: “Ta biết cậu có thể biến thành chim ưng khổng lồ.”

Cú mèo gật đầu: “Đúng thế.”

Lãnh chúa Blutfahne quả quyết: “Đưa ta đến lâu đài Quỷ Bà. Ân tình lúc trước cậu nợ ta, coi như đã xóa bỏ.”

Cú mèo ngẫm nghĩ một lát rồi gật đầu, nói: “Cũng được. Nhưng gia chủ nhà Blutfahne thì không nên đặt bản thân vào nguy hiểm mới đúng.”

Lãnh chúa Blutfahne nghe vậy thì siết chặt thanh kiếm bên hông: “Giờ ta chỉ là cha của Siv.”

...

Một tiếng sau.

Con quạ đen bay dưới ánh trăng đã đáp xuống một ngọn núi hoang.

Thỉnh thoảng từ phía xa lại truyền đến vài âm thanh não nề, giống như tiếng gọi của ma quỷ.

Lâu đài Quỷ Bà đứng lặng lẽ trên đỉnh núi hoang, xung quanh toàn là sương mù quanh năm không tiêu tán.

Đêm nay dù có trăng sáng treo cao, Matthew cũng chỉ có thể nhìn thấy hình dạng lờ mờ của của tòa lâu đài.

Cậu chăm chú quan sát sương mù vờn quanh núi, cứ cảm thấy rất khó chịu.

Cứ như phía sau lớp sương mù, từ đầu đến cuối vẫn luôn có một đôi mắt âm u lạnh lẽo, nhìn chòng chọc vào mình.

“Nghe nói trước khi bị bỏ hoang, tòa lâu đài cổ này chính là nơi ở của một vị anh hùng trong vương quốc. Pháo đài cổ này đã từng rất phồn vinh náo nhiệt, tiếc là một trận tai họa bất ngờ đã ghé qua, khiến đại đa số người ở đây bỏ mạng. Những người sống sót cũng vội vàng chạy thoát thân, không ai nói rõ được rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.

Về sau không phải là không có ai đến thăm dò, tìm hiểu. Chỉ tiếc, những Kẻ Mạo Hiểm có can đảm xâm nhập vào cổng lớn của lâu đài đều không thể quay ra. Bọn họ giống như đã bị màn sương mù dày đặc kia cắn nuốt.

Người cuối cùng đến thăm dò chỗ này chính là một Tử Linh Pháp Sư tiếng tăm lừng lẫy ở thành Mỏm Đá Trắng. Không biết hắn nhận được tin tức ở đâu mà dám công khai tuyên bố: trong pháo đài cổ có cất giấu <Vĩnh Sinh Pháp>. Lại còn khăng khăng đòi vào trong đó.

Cuối cùng tên Tử Linh Pháp Sư kia cũng không thể trở thành ngoại lệ.

Trong lúc thăm dò lâu đài cổ, hắn từng chiến đấu rất ác liệt với đám yêu vật già ở tầng chót của thế giới, thế nên tòa pháo đài cổ này mới được gọi là <lâu đài Quỷ Bà>.”

Matthew đang nhớ lại mấy chuyện đã biết trong lúc nói chuyện phiếm với Brad, tự nhiên cảm thấy không rét mà run.

Trực giác nói cho cậu biết: Tòa lâu đài cổ này không phải là nơi hiện giờ mình có thể thăm dò được.

Cũng may đêm nay, mục tiêu của Matthew không phải là lâu đài Quỷ Bà.