Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Tờ đơn đăng ký này có tham khảo các tài liệu, biểu mẫu điển hình do tòa thị chính xử lý trong mấy năm qua.

Matthew tin chắc người khác sẽ không thể bới móc được sai sót nào về nội dung và hình thức.

Quả nhiên, Lizz đọc xong thì lập tức nhướng mày: “Chữ viết đẹp đấy!”

“Cảm ơn ạ.” Matthew mỉm cười.

“Tôi sẽ nộp đơn đăng ký giúp cậu. Trên lý thuyết thì sẽ không có vấn đề gì đâu. Từ trước đến nay, lãnh chúa đại nhân vẫn luôn ủy thác, để tòa thị chính chúng tôi làm đại diện cho mảnh đất này.

Lúc trước có một thương nhân muốn nhận thầu, muốn dựng một cái mỏ quặng nhỏ nhưng cuối cùng đã bị chúng tôi từ chối.

Lúc đấy xung quanh thị trấn Đá Lăn đã có đủ loại nhà máy rồi. Cậu chưa thấy cảnh tượng kia đâu, khói bụi dày đặc khắp nơi...”

Lizz bắn như súng liên thanh: “Nhưng sau cậu đoán thứ xem? Chỉ sau một đêm, khoáng sản bay màu sạch sẽ! Mấy ông chủ mỏ quặng cũng tán gia bại sản. Sau này, vị thương nhân kia còn đặc biệt đến cảm ơn chúng tôi. Tôi nhớ hắn đã tặng ngài Hautmont hai thùng rượu táo nhưng chỉ cho tôi mỗi một thùng.”

Matthew im lặng lắng nghe.

Về chuyện khoáng sản ở thị trấn Đá Lăn, cậu cũng từng nghe được rất nhiều tin túc kỳ quái. Trong rất nhiều phiên bản truyền miệng, đều nói là mấy thứ khoáng sản kia đã bốc hơi sạch sẽ chỉ trong một đêm.

Có người nói lãnh chúa thị trấn Đá Lăn đã đắc tội với tinh linh khoáng thạch, thế nhưng Matthew biết thứ này tồn tại mới là lạ!

Cũng có người nói đây là nguyền rủa đến từ Luyện Ngục, thị trấn Đá Lăn mất đi khoáng sản sẽ biến thành nghèo rớt mùng tơi.

Nhưng thực tế thị trấn Đá Lăn lại không hề suy yếu vì chuyện này.

Lãnh chúa Blutfahne đã thành lập hai trạm mậu dịch trên vùng biên giới lãnh địa, một nam một bắc. Phong tỏa các tuyến đường thông thương quan trọng dẫn vào nội địa vương quốc Nhân Loại và rừng rậm Vĩnh Ca theo hướng tây nam, tây bắc.

Hoạt động kinh doanh ở trạm mậu dịch vô cùng sôi nổi. Từ đó, kinh tế của thị trấn Đá Lăn cũng luôn trong trạng thái phồn vinh thịnh vượng.

Những năm gần đây, ngành thủ công nghiệp của thị trấn phát triển nhanh chóng. Hàng tá xưởng nhỏ ùn ùn mọc lên, rất có xu thế công nghiệp hóa.

Có lẽ đây là công lao của Lãnh chúa Blutfahne. Nhưng theo quan điểm của Matthew thì công lao của năm ủy viên, quanh năm suốt tháng vùi đầu xử lý đủ loại công vụ cũng không thể bỏ qua.

Mà quý bà Lizz trước mắt chính là một trong số đó.

Mấy chuyện liên quan đến Lizz... Matthew cũng chẳng biết được bao nhiêu.

Trong ấn tượng của cậu, người phụ nữ này xéo xắt, bắt bẻ, thích hóng hớt, danh tiếng ở thị trấn cũng chẳng tốt đẹp gì cho cam.

Thế nhưng bà lại yêu quý công việc, cần cù chăm chỉ. 

Cứ nhìn những quan chức khác đều đã tan làm mà bà vẫn còn ở lại văn phòng, xử lý nốt đống hồ sơ là có thể nhìn ra được đôi chút.

Quan trọng nhất, bà chính là mẹ của Brad, chị họ hàng xa của lãnh chúa Blutfahne, cô của Siv

Theo đó mà nói thì trong số năm ủy viên, Lizz chính là người đại diện cho ý chí của Lãnh chúa Blutfahne.

Đây cũng là lý do Matthew đặc biệt đến tìm bà để nộp đơn đăng ký.

Một tiếng đồng hồ sau.

Sắc trời đã tối đen như mực.

“Được rồi chàng trai trẻ, cảm ơn cậu đã chịu khó lắng nghe tôi lải nhải. Giờ chẳng có mấy người trẻ tuổi mà kiên nhẫn như cậu đâu.”

Lizz thắp nến, tiếp tục xử lý hồ sơ: “Cậu cứ về đi, tôi sẽ nhanh chóng giải quyết đơn đăng ký này. Khi nào ủy ban phản hồi, tôi sẽ lập tức thông báo cho cậu.”

Matthew gật đầu đứng dậy, thả lỏng gân cốt, cả người phát ra tiếng lốp rốp.

“Đúng rồi! Matthew, tôi nhớ cậu cũng là Tử Linh Pháp Sư nhỉ! Cậu có ý kiến gì về lời đồn thổi dạo gần đây không?”

Lizz đột nhiên gọi cậu lại, ánh mắt lộ rõ vẻ buôn chuyện.

Matthew suy nghĩ một lát rồi đáp: “Ý ngài là Tử Linh Pháp Sư dẫn theo Cốt Long kia à? Tôi nghe nói, suýt nữa thì hắn đã chơi khô máu với đội phòng vệ.”

Lizz lắc đầu: “Phiên bản cậu nghe trật lất rồi! Tử Linh Pháp Sư kia có vẻ là bạn chứ không phải địch. Hắn không chỉ cứu được... Ừm, chậc... Nói chung là không giống loại người xấu xa gì đâu.”

Bà giống như chợt nhận ra có vài chuyện không thể tùy tiện tiết lộ.

Matthew mỉm cười nhã nhặn: “Tử Linh Pháp Sư chỉ là một nghề nghiệp mà thôi. Tất nhiên không nhất định sẽ là người xấu.”

Lizz hứng thú nhìn cậu:

“Ví dụ như cậu à? Một Tử Linh Pháp Sư thích trồng cây?

Nói thật nhé, tôi cảm thấy cậu bị cái nghề nghiệp Kẻ Mạo Hiểm kéo chân sau rồi.

Matthew, cậu nhìn xem, bản thân mình là chàng trai trẻ anh tuấn biết bao chứ!

So với Brad nhà tôi, ngoại hình của cậu không hề thua kém tí nào.

Chỉ cần cậu gật đầu, tôi sẵn sàng giới thiệu cho cậu vài cô gái xuất thân từ gia đình tốt đẹp ngay và luôn...”

Matthew lập tức toát mồ hôi hột: “Tôi, tôi tự thấy mình còn kém xa Brad ạ!”