Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Sau khi quan tài rơi xuống đất, từ trên phi cơ trực thăng có hai người nhảy xuống, một người khoảng ba mươi tuổi, một người khoảng bốn mươi tuổi.

Hoàng Văn Lãng trực tiếp đi tới, lạnh lùng nói: “Hà tiên sinh có ý gì, sinh nhật của con gái tôi, ông lại tới gây sự?!”

Tề Đẳng Nhàn cũng hơi ngẩng đầu nhìn về phía bên kia, chỉ thấy một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi tinh thần sáng láng, rất là khỏe mạnh.

Người đàn ông còn lại hơn ba mươi tuổi dáng người thon dài, huyệt Thái Dương hơi hơi gồ lên, nhìn vào có cảm giác uy phong.

“Người này hẳn là người của nhà họ Hà ở thành phố Hương Sơn…. Tôi nghe nói, Hà gia và Hoàng gia có thù oán đã lâu!”

“Quan hệ giữa Hà gia và Hoàng gia ban đầu cũng rất tốt, nhưng mà nghe nói Hà gia không đi đường chính đạo, vì thế lão đại Hoàng gia quyết liệt, trực tiếp đuổi bọn họ đi, không nghĩ tới Hà gia sau khi tới thành phố Hương Sơn lại trở nên giàu có, trở thành cường hào một phương!”

“Thời điểm lúc trước lão đại Hoàng gia Hoàng Văn Đào đuổi Hà gia đi, trực tiếp tặng Hà gia một chiếc quan tài, nói bọn họ không đi theo đường chính đạo, trước tiên cần phải chuẩn bị hậu sự cho tốt….”

“Hà gia đây là chuẩn bị quay lại trả thù hả?”

Mọi người thảo luận sôi nổi, ngọn nguồn mọi chuyện cũng dần dần trở nên rõ ràng.

Nhóm khách khứa đều không dám nói chuyện lớn tiếng, bọn họ cũng không nghĩ tới, vậy mà lại có người dám tới gây sự trong yến hội do Hoàng Văn Lãng tổ chức!

Anh cả của Hoàng Văn Lãng - Hoàng Văn Đào, ngay lúc này đi ra, ông ta đã hơn sáu mươi tuổi, tóc trắng hơn nửa đầu, nhưng vẫn rất có tinh thần, thoạt nhìn hoàn toàn không giống người ở tuổi sáu mươi.

Hà Định Khôn đứng ở bên cạnh quan tài, duỗi tay chậm rãi vuốt ve nó, cười lạnh nói: “Lúc trước, Hà gia chúng tôi bị Hoàng gia các người đuổi ra khỏi tỉnh Đông Hải, Hoàng lão đại còn tặng Hà gia chúng tôi một cái quan tài!”

“Hôm nay, Hà Định Khôn tôi theo lệnh của cha, đến để đưa chiếc quan tài này, trả lại cho nhà họ Hoàng!”

Mọi người nghe được lời này đều hít ngược một hơi khí lạnh, không nghĩ tới Hà gia to gan lớn mật như thế, dám đưa tới một chiếc quan tài trong tiệc sinh nhật của Hoàng Tình Ca!

Sắc mặt của Hoàng Tình Ca cũng có chút khó coi, hôm nay vốn là một ngày đáng để vui vẻ, nhưng lại có người cố tình tới phá hỏng!

“Lúc trước Hà gia không đi đường chính đạo, bị tôi đuổi đi, đây là chuyện đương nhiên.” Hoàng Văn Đào lạnh nhạt nói.

“Anh cả, nói nhiều với bọn họ làm gì, trực tiếp sai người đuổi bọn họ đi!” Hoàng Văn Lãng đen mặt nói, dám gây sự ở tiệc sinh nhật của con gái, ông thậm chí còn có suy nghĩ muốn giết người.

Hà Định Khôn lại cười nhạo một tiếng, nói: “A? Hoàng gia đây là chuẩn bị ỷ thế hiếp người, lấy nhiều đánh ít sao? Vậy cũng có thể thử xem!”

Tề Đẳng Nhàn nhịn không được khẽ lắc đầu, phun tào nói: “Người ra vẻ như vậy, ở trong ngục giam của chúng tôi sống không quá ba giờ!”

Các khách mời ở hiện trường đều đồng loạt im lặng, chỉ có hắn mở miệng nói chuyện, lập tức bị người khác nghe được rành mạch.

Người xung quanh đều dùng ánh mắt như nhìn thằng ngốc để nhìn hắn, cái thằng ngốc này nói cái gì vậy? Vậy mà lại dám nói người Hà gia đang ra vẻ? Còn nói ở trong ngục giam của hắn sống không quá ba giờ?

Hà Định Khôn lặng lẽ quét mắt nhìn, sau đó lại trực tiếp dời đi chỗ khác.

Người đàn ông khoảng ba mươi tuổi bên cạnh ông ta sắc mặt lạnh lùng, Hà Định Khôn nói: “Không đáng tính toán với loại sâu kiến như hắn, hôm nay chúng ta đến là vì nhà họ Hoàng.”

“Ừm….” Người đàn ông kia khẽ gật đầu.

Hoàng Văn Đào không để ý đến đoạn nhạc đệm nhỏ này, nhàn nhạt nói: “Hà gia muốn tặng quà, nhưng Hoàng gia chúng tôi chưa chắc sẽ nhận.”

Hà Định Khôn cười lạnh nói: “Không nhận cũng phải nhận! Cái quan tài này là lúc trước Hoàng lão đại ông tặng cho nhà họ Hà chúng tôi, hôm nay, chúng tôi cần phải trả cho các người!”

Người đàn ông bên cạnh Hà Định Khôn cũng nói: “Hoàng tiên sinh, tại hạ là thiếu đà chủ của chi nhánh Long Môn ở Hương Sơn - Trần Hùng Phi, đặc biệt theo Hà tiên sinh đến tặng quà, xin vui lòng nhận cho!”

Lời hắn vừa thốt ra, sắc mặt người ở hiện trường đều biến đổi.

Hương Sơn là thành phố đô thị quốc tế, không thuộc về bất cứ tỉnh nào, cho nên có chi nhánh của Long Môn tồn tại độc lập.

Trần Hùng Phi này, vậy mà lại là thiếu đà chủ của Hương Sơn Long Môn, thân phận dọa người như thế?!

Hoàng Văn Đào trầm mặt xuống, nói: “Không ngờ lại là người của Long Môn, cậu đã là thiếu đà chủ của phân đà Long Môn ở Hương Sơn, vậy xin mời cứ ra tay đi!”

“Lúc trước Hoàng tiên sinh tặng cái quan tài này cho nhà họ Hà, hiện tại, nhà họ Hà muốn trả lại nó cho Hoàng tiên sinh. Tôi tới giúp nhà họ Hà tặng quà, nếu nhà họ Hoàng nhất định không chịu nhận, vậy xin mời tìm một người đến, đánh bại tôi!”

“Nếu có thể đánh bại tôi, cái quan tài này, chúng tôi mang về Hương Sơn.”

“Nếu không ai có thể làm được, vậy chỉ có thể mời nhà họ Hoàng vui lòng nhận cho!”

Khi Trần Hùng Phi nói chuyện, vẻ mặt ngạo mạn, căn bản không đặt thị trưởng Hoàng Văn Lãng và tỷ phú Hoàng Văn Đào này vào mắt.

Hoàng Văn Đào gật gật đầu, nói: “Đi mời Vu cung phụng đến!”

Không bao lâu, nhà họ Hoàng đã mời cung phụng của bọn họ tới, vị cung phụng này cũng là cao thủ, đã hơn năm mươi tuổi, là lúc trước Hoàng Văn Đào tốn ân tình mời đến, chuyên môn xử lý những nguy cơ phải dùng vũ lực để giải quyết cho nhà họ Hoàng.

Hoàng Kỳ Bân cười nói với Tề Đẳng Nhàn: “Vu cung phụng là cao thủ của nhà chúng tôi, nhà họ Hà lần này không có mắt, đến gây sự trong tiệc sinh nhật của em gái tôi, hơn phân nửa không thể an toàn rút lui. Đến lúc đó, để cho bọn họ ngồi lên cái quan tài này mà chèo về Hương Sơn đi!”

“Điều này không nhất định.” Tề Đẳng Nhàn đánh giá Trần Hùng Phi, vẻ mặt nghiêm túc mà nói.

“Ha ha, Tề đại sư, Vu cung phụng của nhà chúng tôi thời trẻ chính là cao thủ trong quân, rất lợi hại đấy! Ngài cứ việc nhìn ông ấy đánh cho thiếu đà chủ nhà họ Hà mời tới đến hoa rơi nước chảy là được!” Hoàng Kỳ Bân cười nói.

Kiều Thu Mộng thấy cậu chủ nhà Hoàng Văn Lãng vậy mà lại chủ động trò chuyện cùng Tề Đẳng Nhàn thì lắp bắp kinh hãi.

Tề Đẳng Nhàn này có tài đức gì vậy……

Hoàng Tình Ca mời hắn khiêu vũ, Hoàng Kỳ Bân chủ động tìm hắn trò chuyện! Thế đạo thay đổi?

“Tôi không muốn nói thêm cái gì với loại người tuổi trẻ ngạo mạn như cậu, nếu như cậu cứ khăng khăng muốn tìm chết, tôi đây cũng không ngăn cản!” Vu cung phụng đi lên phía trước, sắc mặt lạnh nhạt mà nói.

“Vậy hãy cho tôi được lĩnh giáo.” Trần Hùng Phi cười nhạo, đi lên phía trước một bước, hai người mặt đối mặt đứng thẳng.

Lý Thiên Lạc nhìn một màn này thì quay đầu nói chuyện với người đàn ông trung niên bên cạnh: “Vu cung phụng này hơn phân nửa không phải là đối thủ của vị thiếu đà chủ này, chờ lát nữa chú ba có thể thử ra tay, giúp nhà họ Hoàng qua cửa ải khó khăn lần này, nhà họ Lý chúng ta cũng có thể mở mày mở mặt! Cháu theo đuổi Hoàng Tình Ca cũng càng thêm dễ dàng!”

Chú ba Lý khẽ gật đầu, cười nói: “Không thành vấn đề.”

Lý Thiên Lạc quay đầu liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, đầy mặt hung ác nham hiểm, trong lòng không nhịn được cười lạnh, chờ đến xuống thuyền thì trực tiếp bảo chú ba đánh tàn phế tên nhãi này!

“Thị trưởng Hoàng, các người tốt nhất vẫn nên đổi người đi, vị Vu cung phụng này hơn phân nửa không phải là đối thủ của Trần Hùng Phi.” Tề Đẳng Nhàn đi tới bên cạnh Hoàng Văn Lãng, mở miệng nói.

“Tề đại sư, lời này của ngài…” Hoàng Văn Lãng hơi nhíu mày, có chút không vui.

Bây giờ còn chưa bắt đầu đấu võ, sao Tề Đẳng Nhàn đã đưa ra phán đoán?

Hoàng Văn Đào ở bên cạnh cũng là lạnh lùng nói: “Tuổi nhỏ thiếu hiểu biết, sao mà cậu biết được sự lợi hại của Vu cung phụng? Im lặng cho ta, ngoan ngoãn đứng ở một bên mà nhìn!”

Không hổ là tỷ phú, giọng điệu nói chuyện và khí chất đúng là không giống người bình thường, nói cho Tề Đẳng Nhàn cũng phải sửng sốt một chút.

Vào ngay lúc này, Vu cung phụng ra tay, thân hình như điện xẹt, trong chớp mắt đã tới trước mặt Trần Hùng Phi, đưa tay ra một chưởng, trực tiếp đánh vào mắt đối thủ!

“Ba chiêu sẽ thua.” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu nói, nhìn ra nội thương trên chân trái của Vu cung phụng.

Hắn tin rằng, cao thủ như Trần Hùng Phi tất nhiên cũng sẽ nhìn ra được.

“Cậu đang nói hươu nói vượn cái gì? Thân là người của Trung Hải vậy mà lại nói chuyện giúp cho người của Hương Sơn?”

“Loại đầu đường xó chợ như cậu thì biết cái gì, đừng tưởng rằng đánh bài may mắn thì có thể mở mồm nói lung tung!”

“Đúng vậy, Hoàng đại tiên sinh rất vất vả mới mời được Vu cung phụng đến, ai cho phép cậu ở chỗ này khua môi múa mép vậy?”