Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Từ Ngạo Tuyết thiếu chút nữa bị những lời này của Tề Đẳng Nhàn làm cho tức muốn ngất xỉu, cảm thấy hắn quả thực là quá thiếu đòn, được lời còn muốn khoe mẽ!

Sắc mặt của Vương Hổ cũng không tốt, vốn tưởng rằng hôm nay có thể mượn cơ hội này đả kích Hướng Đông Tình một lần, nhưng Tề Đẳng Nhàn lại phá hủy tất cả.

“Tề Đẳng Nhàn, đừng tưởng rằng anh may mắn thắng Diệp Kế Hùng một lần thì có thể kiêu ngạo! Anh phải hiểu cho rõ ràng, người chiếm ưu thế luôn luôn là tôi.” Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng nói.

Hướng Đông Tình vẻ mặt bình tĩnh nói: “Tôi hy vọng hai người Từ tổng và Vương tổng có thể giữ lời hứa, có chơi có chịu.”

Từ Ngạo Tuyết lạnh nhạt gật gật đầu, xoay người đi ra ngoài.

Hoàng Kỳ Bân âm thầm kinh hãi, bản lĩnh của Tề đại sư đúng là lợi hại thật, vậy mà có thể thắng nhân vật như Thần bài Diệp Kế Hùng trên bàn cược như vậy!

“Lúc trước thật đúng là có mắt không thấy Thái Sơn, suýt nữa đã đắc tội với một người tài giỏi như vậy.” Hoàng Kỳ Bân nghĩ thầm.

Tề Đẳng Nhàn lười biếng đứng dậy, đi về phía bên ngoài sòng bạc, hắn đói bụng nên đến tìm chút đồ ăn lấp đầy bụng.

“Mộng Mộng, thế nào, tớ đã nói với cậu rồi mà, ngài Tề vẫn luôn có chỗ không tầm thường.” Lý Vân Uyển vô cùng đắc ý nói với Kiều Thu Mộng.

“Chẳng qua là may mắn mà thôi.” Kiều Thu Mộng lại nói.

Lý Vân Uyển cũng không để ý, cười ha ha lắc lắc đầu, đi theo Tề Đẳng Nhàn ra ngoài.

“Ngài Tề, đại phát thần uy nha! Có thể dạy tôi đánh bài như thế nào hay không, tôi đây lập tức chạy đến Kinh Đảo, khỏi cần phải làm việc.” Lý Vân Uyển cười hì hì nói.

“Có dạy cô cũng không học được, thôi bỏ đi.” Tề Đẳng Nhàn cười ha ha một tiếng, tiện tay cầm đồ ăn tinh xảo đưa vào trong miệng.

“Ăn ăn ăn, cho anh no chết!” Lý Vân Uyển trợn mắt, cầm lên một miếng bánh kem chocolate xinh xắn, trực tiếp nhét vào trong miệng hắn.

Cả một miếng bánh kem trực tiếp làm cho miệng Tề Đẳng Nhàn phồng lên, Lý Vân Uyển còn bôi kem dính trên ngón tay lên môi hắn.

Thấy một màn này, trong lòng Kiều Thu Mộng cảm thấy có hơi kỳ lạ, có một loại cảm giác chua xót.

“Sao mình lại có thể ghen tỵ vì hắn chứ?” Kiều Thu Mộng hung hăng cắn răng một cái, nói.

Đúng ngay lúc này, Hoàng Văn Lãng xuất hiện, sau khi mọi người thấy ông ta thì đều sôi nổi đi lên chào hỏi nhiệt tình.

Hoàng Văn Lãng ha ha cười, nói: “Cảm ơn các vị đã cổ vũ, đêm nay là chuẩn bị cho con gái tôi! Hiện tại, mời công chúa của tôi lên sân khấu!”

Nhân viên công tác ở hiện trường cũng rất biết làm việc,di chuyển đèn làm ánh sáng tập trung trước một cánh cửa.

Cánh cửa mở ra, bên trong là một hình dáng cao gầy xinh đẹp, yểu điệu duyên dáng yêu kiều, dưới chân đi giày thủy tinh, trên người mặc một bộ lễ phục dạ hội bằng lụa mỏng màu hồng phấn, che nửa bộ ngực sữa, rất gợi cảm.

“Đây là Hoàng Tình Ca?!”

Tề Đẳng Nhàn thấy một màn như vậy thì hung hăng trừng mắt nhìn.

Hoàng Tình Ca đã cắt tóc, trước đây khi thấy cô ta, mái tóc rối tung, thậm chí còn ngả vàng, rõ ràng là không đủ dinh dưỡng, hiện tại sau khi cắt tóc lại mang đến cảm giác rất hoạt bát.

Khí chất, dung mạo của cô ta đều như đã lột xác, cả người có vẻ vừa ưu nhã lại đoan trang, mang đến cho người ta cảm giác như công chúa, quả không hổ là tiểu thư của nhà thị trưởng.

“Cô Hoàng, sinh nhật vui vẻ!”

Sau khi Hoàng Tình Ca lên sân khấu, nhóm khách khứa đã có chuẩn bị từ sớm, lập tức lấy quà tặng của bản thân ra.

Giá trị của những món quà này không phải rất lớn, nhưng thắng ở chỗ quý hiếm và độc đáo, dù sao cũng là quà tặng cho con gái thị trưởng, ít nhiều gì cũng phải để tâm một chút.

Lý Vân Uyển và Kiều Thu Mộng cũng tặng quà bản thân đã chuẩn bị, xem như lộ mặt một chút.

“Tề đại sư, quà của ngài đâu?” Hoàng Kỳ Bân đi đến bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, cợt nhả hỏi.

“Không chuẩn bị.” Tề Đẳng Nhàn rất thẳng thắn nói.

Hoàng Kỳ Bân nói: “Đùa với ngài một chút mà thôi, tôi biết rất rõ Tề đại sư là loại người thoải mái tùy tính mà.”

Nhưng mà hắn không tặng quà tại hiện trường, điều này cũng khiến một số người để ý, nhao nhao khinh thường và lên án ở trong lòng.

Chưa kể đến việc ăn mặc như vậy tham gia tiệc tối sinh nhật của người ta, hơn nữa, ngay cả quà tặng cũng không chuẩn bị, đúng là không biết lễ phép!

“Rõ ràng chính là một tên nghèo kiết hủ lậu, không tặng nổi một món quà ra hình ra dạng!”

“Tôi cũng nghĩ vậy, thật không biết cô Hoàng mời một tên nghèo như vậy tới tham gia sinh nhật là có ý gì?”

“Ở chung loại người như này làm tôi cảm thấy có hơi mất mặt.”

Ánh mắt Hoàng Tình Ca đảo qua, ở giữa đám người nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn ăn mặc tùy tiện đơn giản nhất, tươi cười trên mặt lập tức nhiều hơn vài phần, chuẩn bị lát nữa đi đến chào hỏi.

Đúng vào lúc này, một người trẻ tuổi đẩy một cái bánh kem to lớn đi ra, bánh kem lớn khoảng cái bồn tắm, cao chừng trên dưới ba mét.

“Tình Ca, sinh nhật vui vẻ!” Người thanh niên này cũng có dáng vẻ phong độ nhẹ nhàng, một thân tây trang hàng hiệu, nói nói cười cười.

“Cảm ơn.” Sau khi Hoàng Tình Ca nhìn thấy cái bánh kem này thì cũng chỉ lạnh nhạt trả lời một câu.

Nhưng mọi người lại đều kinh ngạc phát ra tiếng.

“Wow, Lý thiếu đưa tới bánh kem khổng lồ, lãng mạn quá đi mất! Nếu có ai tình nguyện suy nghĩ cho tôi như vậy, tôi sẽ gả cho người đó ngay lập tức!”

“Lý thiếu đúng là đã nhọc lòng vì cô Hoàng mà, vậy mà lại cho người chuẩn bị bánh kem, lại còn tự mình đẩy ra…”

“Thật hâm mộ cô Hoàng, có thể có người theo đuổi như Lý thiếu, nếu tôi cũng có người theo đuổi ưu tú như vậy thì tốt quá rồi!”

Lý Thiên Lạc nghe được mấy lời bàn luận này thì trên mặt hiện ra một nụ cười đắc ý, nhưng mà thái độ của Hoàng Tình Ca lại khiến trong lòng anh ta có chút thất vọng.

“Tình Ca, có thể nhảy với tôi một điệu được không?” Lý Thiên Lạc vươn một bàn tay ra, vô cùng phong độ thân sĩ hỏi.

“Lý thiếu, hôm nay tôi thấy không khỏe lắm, tôi xin phép đi trước.” Hoàng Tình Ca lắc đầu từ chối quyết đoán.

Trong sân, một số chàng trai đã bắt đầu mời nữ khách mời mà bản thân có ấn tượng tốt cùng nhau khiêu vũ, cả con tàu biển chở khách ổn định chạy, âm nhạc uyển chuyển, bầu không khí nhẹ nhàng.

Tề Đẳng Nhàn nhìn thoáng qua Kiều Thu Mộng, sau đó tiến lên hỏi: “Có muốn nhảy một điệu không? Tôi có biết nhảy một chút.”

Kiều Thu Mộng nhẹ nhàng nhíu mày, lắc đầu nói: “Không cần, tôi không biết nhảy.”

Cô ta đương nhiên biết nhảy, chẳng qua là không muốn.

Lý Vân Uyển lại vào ngay lúc này tiến tới, cười nói: “Vậy cậu cho tớ mượn ngài Tề đi, tớ muốn khiêu vũ với ngài Tề!”

Nhưng lại ngay lúc này, Hoàng Tình Ca đi đến, nhìn về phía Tề Đẳng Nhàn, nói: “Tề tiên sinh, lần trước từ biệt vội vàng, vẫn chưa kịp cảm ơn anh đàng hoàng. Hôm nay là sinh nhật tôi, rất cảm ơn anh đã dành thời gian tới tham gia, có thể nể mặt nhảy với tôi một điệu hay không?”

Lời này vừa nói ra khiến sắc mặt Kiều Thu Mộng hơi đổi.

Lý Vân Uyển lại có chút buồn bực, Hoàng Tình Ca này sao không thể để một lúc nữa hãy tới vậy?

“A, cái này…” Tề Đẳng Nhàn suy nghĩ một chút, hơi nhíu mày.

“Tôi nghĩ, hẳn là Kiều tổng sẽ không để ý đúng không?” Hoàng Tình Ca tươi cười, hỏi Kiều Thu Mộng.

“Tề Đẳng Nhàn, nếu cô Hoàng đã mời anh, vậy thì anh hãy khiêu vũ cùng cô ấy đi.” Kiều Thu Mộng chậm rãi nói, thời điểm nói những lời này, chỉ cảm thấy ngực có chút khó chịu, khó chịu đến mức không thở nổi.

Hoàng Tình Ca nhướng nhướng mày với Tề Đẳng Nhàn, nói: “Anh đã nhận được thánh chỉ rồi, bây giờ có thể khiêu vũ cùng tôi được chưa?!”

Tề Đẳng Nhàn thấy dáng vẻ của Kiều Thu Mộng hình như thật sự không chút quan tâm đến chuyện bản thân khiêu vũ với cô gái khác thì nhún vai nói: “Vậy xin mời.”

Hoàng Tình Ca đặt tay vào trong lòng bàn tay Tề Đẳng Nhàn.

Lý Vân Uyển rất khó chịu, nhưng dù sao đây cũng là sân nhà người ta, cô ta không tiện nói cái gì.

Kiều Thu Mộng là người có quyền lên tiếng nhất thì lại lựa chọn im lặng.

“Thằng chó muốn tìm chết!” Lý Thiên Lạc nhìn một màn này, trong mắt lóe lên một tia hung tàn.