Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Nhìn thấy quả lựu đạn bay tới, Tôn Kiệt Khắc nhanh chóng giơ tay lên, bắn nổ nó giữa không trung.

- Tao địt con mẹ nhà mày!

Tapai nhanh chóng học theo cách chào hỏi của người dân nơi đây.

Nhưng ngay sau đó, một loạt đạn bắn tới, buộc họ phải nấp sau chỗ ẩn nấp. Bên kia ít nhất cũng phải có hơn chục người.

Lúc này, Song 6PUS bên cạnh đắc ý bảo:

- Thấy sao? Bro, cánh tay giả của tôi dùng ngon chứ? Đầy đủ chức năng, hàng công ty tự sản xuất, có hỗ trợ ngắm bắn!

Vừa dứt lời, gã ta lại cúi đầu nhìn vào màn hình:

- Các bạn xem livestream thấy ưng ý thì hãy click vào link bên dưới để mua hàng nhé, nhập mã Song 6PUS để được giảm giá 5%!!

- Sắp chết đến nơi rồi mà còn quảng cáo cái gì! Tắt livestream đi! Chính vì cái livestream chết tiệt này mà bọn chúng mới tìm đến đấy!

Lúc này, Tôn Kiệt Khắc mới thực sự hiểu ý của Tapai lúc trước, lũ này đúng là lũ điên.

Đúng lúc này, Tôn Kiệt Khắc bỗng phát hiện ra một điều đáng sợ, trong đám đông kia không có gã đầu trọc, tất cả đều có tóc!

Ngay sau đó, hắn cảm thấy sau lưng lạnh toát, hình ảnh bị lưỡi dao đâm xuyên bụng lúc trước hiện lên trong đầu.

Có những bài học chỉ cần trải qua một lần là sẽ nhớ mãi không quên. Tôn Kiệt Khắc nhanh chóng lao người về phía trước, tránh được đòn tấn công từ phía sau.

Hắn gần như không do dự, quay người lại bắn một phát RPG, nhưng quả đạn không phát nổ ngay lập tức, mà bay thẳng lên đám mây đen trên bầu trời. Gã đầu trọc lại tàng hình rồi.

Có vẻ như tạm thời thoát nạn, nhưng Tôn Kiệt Khắc hiểu rằng đây chỉ là ảo giác. Kẻ thù từ xa đã bao vây, chặn hết đường thoát!

Lần này rõ ràng khác với lần trước, gã đầu trọc đã dẫn người đến để đối phó với họ, xung quanh cũng không có ai khác để "chuyển họa".

- Khốn kiếp! Muốn sống sót sao mà khó thế!

Lúc này, Tôn Kiệt Khắc lại bắt đầu cảm thấy vết thương đau nhói.

- Mịa! Liều với bọn chúng!

Tôn Kiệt Khắc nghiến răng, đứng dậy khỏi chỗ nấp, chĩa súng vào một tên không xa, bóp cò.

Cùng với tiếng gầm của hắn, viên đạn bay ra, xé toạc cổ họng của tên kia.

Chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, một bóng đen lao về phía Tôn Kiệt Khắc với tốc độ cực nhanh. Tôn Kiệt Khắc giơ tay lên bắn một phát RPG, biến tên kia thành tro bụi.

Ngay sau đó, lưỡi dao năng lượng bật ra từ cánh tay Tôn Kiệt Khắc, va chạm mạnh với lưỡi dao từ trong không khí đâm tới, tóe lên những tia lửa.

Nhưng bất ngờ, trong lúc giằng co, ngón tay của đối phương bỗng dựng đứng, một viên đạn bắn ra, trúng vào người Tôn Kiệt Khắc.

Tuy nhiên, lúc này Tôn Kiệt Khắc không hề né tránh, hắn giơ tay trái lên, dùng súng trường đấu súng với gã đầu trọc.

Đạn bay vèo vèo, máu thịt bắn tung tóe. Cuối cùng, gã đầu trọc không muốn liều mạng với Tôn Kiệt Khắc, nhanh chóng rút lui vào màn mưa, biến mất.

- Hahaha! Nghệ đấy, trước đây bro làm nghề gì thế?

Tôn Kiệt Khắc bê bết máu, lấy ống thuốc giảm đau kích thích cuối cùng trong túi ra, tiêm hết vào người. Khi cơn đau biến mất hoàn toàn, hắn cảm thấy đầu óc minh mẫn hơn rất nhiều.

- Cậu không sao chứ?

Tapai đang bắn trả, những sợi dây cảm biến bán trong suốt chui ra từ ngón tay nó, nhanh chóng khâu lại vết thương cho Tôn Kiệt Khắc.

Tôn Kiệt Khắc cảm thấy đầu óc choáng váng, cúi đầu xuống, nhổ một ngụm máu.

- Gã ta tàng hình, mày có cách nào phát hiện ra gã không?

- Phần cứng thị giác của tôi có chế độ nhìn đêm hồng ngoại, nhưng cần cậu cho phép!

- Sao mày không nói sớm?

- Trách tôi sao? Phải trách mấy nhà phát triển chết tiệt đặt ra luật lệ hạn chế. Nguyên tắc đầu tiên của AI: Trừ khi tính mạng người dùng bị đe dọa, nếu không AI không được tự ý yêu cầu quyền truy cập.

- Chẳng phải bây giờ tính mạng của tao đang bị đe dọa sao? Tao cho phép mày kích hoạt chế độ nhìn đêm hồng ngoại!

Tôn Kiệt Khắc vừa dứt lời, viền màn hình trên mặt Tapai lập tức chuyển sang màu đỏ:

- Hướng 8 giờ, bên trái!

Tapai vừa dứt lời, Tôn Kiệt Khắc định giơ súng lên bắn, nhưng lại đột ngột dừng lại.

- Bây giờ mày nhìn thấy gã ta đúng chứ?

- Đúng.

Tôn Kiệt Khắc siết chặt nắm đấm kim loại.

- Được, vậy chúng ta tạm thời đừng để lộ khả năng này, dùng lộ liễu thì quá lãng phí, hãy nhân cơ hội này chơi khăm gã đầu trọc một vố!

Tôn Kiệt Khắc dẫn Tapai và Song 6PUS tiếp tục nấp sau chỗ ẩn náu, bắn trả những kẻ đang bao vây, nhưng không hề phản ứng với gã đầu trọc tàng hình mà chỉ có Tapai nhìn thấy.

- Cẩn thận... gã ta đến rồi.

Giọng nói nhỏ nhẹ của Tapai truyền vào tai Tôn Kiệt Khắc, khiến tim hắn đập nhanh hơn.

Ngay khi lưỡi dao xuất hiện bên hông Tôn Kiệt Khắc, hắn nhanh chóng xoay người, chĩa súng vào khoảng không phía trên lưỡi dao, bóp cò.

Đạn bay vèo vèo, trúng vào người gã đầu trọc, xuyên thủng lớp da giả, lộ ra bộ xương kim loại đen kịt bên trong.

Gã đầu trọc rõ ràng không ngờ tới chuyện này, định rút lui, nhưng Tapai đã chĩa súng chặn đường gã ta.

Đối mặt với kẻ suýt chút nữa đã giết chết mình, Tôn Kiệt Khắc hận không thể uống máu, ăn thịt gã ta.

- Chết đi!!

Bị tấn công từ hai phía, lớp ngụy trang của gã đầu trọc nhanh chóng bị vô hiệu hóa, lớp da giả bong ra từng mảng lớn.

Thấy bản thân sắp thua, khuôn mặt méo mó dưới lớp da giả của gã trọc bỗng gầm lên giận dữ:

- Mày tưởng tao chỉ có thế thôi sao? Thằng ngu, ăn cứt đi! Nếm thử EMP của tao này!!

Đôi mắt của gã ta lóe lên ánh sáng xanh, một chiếc máy bay không người lái hình đĩa, to bằng bàn tay, bắn ra từ bụng gã ta, lơ lửng giữa không trung, cách mặt đất mười mét.

Một xung điện từ cực mạnh lan ra từ chiếc máy bay không người lái, tất cả các thiết bị điện tử trong bán kính 50 mét đều bị vô hiệu hóa.

Song 6PUS cùng với đám thuộc hạ của gã đầu trọc ngã gục xuống đất, tay chân giả co giật mất kiểm soát, khe cắm sau gáy bốc khói đen.

Xung điện từ gây ra thiệt hại cực lớn cho mạch điện, ngay cả robot thời tiền sử như Tapai cũng bị tê liệt, cơ thể co giật, đứng im tại chỗ.

Gã đầu trọc nhìn cảnh tượng này với vẻ mặt đắc ý. Lũ trên giang hồ đều đồn rằng lớp ngụy trang của gã ta là loại dành cho quân đội, nhưng tất cả đều bị gã ta đánh lừa.

Bí mật của gã ta chính là chiếc máy bay không người lái EMP, cũng là loại dành cho quân đội. Nhờ chiêu này mà gã đã âm thầm hạ gục vô số kẻ thù.

Trước xung điện từ, mọi bộ phận giả kim loại lẫn hệ thống thần kinh đều bình đẳng, tất cả các thiết bị cơ khí đều bị đoản mạch! Kẻ thù của gã ta chỉ còn là những con cừu non, mặc cho gã xâu xé.

“Phập!” Nụ cười trên mặt gã ta bỗng đông cứng lại. Gã ta cúi đầu xuống, nhìn thấy một lưỡi dao đâm xuyên qua ngực mình.

K1Chloe nhìn kẻ vừa tấn công mình, như nhìn thấy ma, không thể tin nổi.

- Sao... sao có thể! Không thể nào, mày không thể cử động được! Không ai có thể chống lại EMP của tao! Hệ thống thần kinh trong cơ thể mày đáng lẽ phải bị hỏng hoàn toàn mới đúng!

Tôn Kiệt Khắc rút dao ra, đâm mạnh vào khuôn mặt méo mó của gã ta.

- Con mẹ mày! Bố mày không có hệ thống!!