Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Tuổi thọ còn thừa: Một tháng lẻ mười ba ngày.

Nhìn cột tuổi thọ bên trong Thông tin cá nhân, hai ngón tay Ngô Đào bốc lên Phá Tà Phù, trên mặt thoáng qua một tia hung ác, rót một điểm khí vào Phá Tà Phù, Phá Tà Phù nhất thời tản mát ra hào quang màu vàng.

Hai ngón tay nắm chặt Phá Tà Phù, vỗ thẳng tới trán.

Trong miệng quát nhẹ một tiếng:

“Phá!”

Ầm! Ầm!

Phá Tà Phù vừa tiếp xúc trán Ngô Đào, nhất thời bốc lên từng trận khói đen, phát ra âm thanh xẹt xẹt như dòng điện.

Hơn nữa, dòng điện này từ ót của hắn vọt thẳng vào, tư thái ngang ngược, như lão tướng trùng sát chiến trường, gột rửa khí tà ma trong thể nội.

Quá trình này hết sức thống khổ!

Toàn thân Ngô Đào không khỏi co rút tựa như run rẩy, ngay cả ý thức cũng hứng chịu trùng kích cực lớn, chỉ là một giây, từng chiếc lôn trên toàn thân hắn dựng lên, mồ hôi lạnh từ lỗ chân lông bắn ra, quần áo ướt nhẹp, giống như mới từ trong nước vớt ra.

Hắn cắn chặt răng, cố hết sức chịu đựng lấy đau đớn từ phá tà.

Một khắc đồng hồ sau, một tia khói đen phiêu tán trong không khí, Phá Tà Phù cũng theo đó cháy lên, hắn vội vàng lấy ra Phá Tà Phù, miễn cho đốt chính mình thành một tên trọc đầu.

Ngay lúc đó, hắn cảm giác kình lực toàn thân tiết ra, cả người ngồi liệt trên mặt đất, mồ hôi lạnh như nước, dọc theo quần áo lan tràn ra trên mặt đất.

“Hô hô hô...”

Ngô Đào thở dốc từng ngụm từng ngụm, đầu ngón tay còn đang run nhẹ, theo thời gian dần dần tan biến, hắn cảm giác khí lực trong tay chậm rãi trở về, lông tơ trên cánh tay cũng buông xuống, đau đớn trên người hoàn toàn tiêu tan, rồi hắn mới bò từ dưới đất lên, đi vào phòng tắm, cởi quần áo ra, vọt vào tắm một cái, thay đổi một thân quần áo khô.

Sau đó, hắn lấy một chậu nước, cúi đầu xuống, ở trong sóng nước rạo rực, gương mặt của hắn cũng dập dờn theo , không bao lâu, mặt nước bình tĩnh, hắn tinh tường nhìn thấy, hắc ấn bên trên trán của hắn đã hoàn toàn biến mất.

Từ phòng tắm đi ra, hắn vận chuyển Tam Dương Công một lần trong kinh lạc, hắn đã xác định, khí tà ma đã hoàn toàn thanh trừ.

Từ tinh thần thể xác mang đến cho hắn một cảm giác vô cùng nhẹ nhõm, thật giống như trong nháy mắt tháo toàn bộ tất cả gánh nặng trên thân xuống .

“Mẹ nó, chỉ là quá đau , xem chừng phải đau hơn so với phụ nữ lúc sinh nở, nếu được kiếp trước một số tiểu tiên nữ biết, đoán chừng sẽ cầm cái này để cho chồng của các nàng thể nghiệm thống khổ khi sinh nở.”

Ngô Đào lẩm bẩm, trong đầu linh quang lóe lên, vội vàng mở ra Thông tin cá nhân.

【 Tuổi thọ: 25/83】

Một giây.

Hai giây.

Ba giây…

“Ha ha ha...”

Ước chừng xác nhận ba lần, Ngô Đào mới nhếch môi, không kìm lòng được cười lên thoải mái, lúc này vui sướng trong lòng của hắn không có bất kì người nào có thể cảm động lây.

Cười đến miệng rút gân, đau bụng, Ngô Đào mới dừng lại, đập đập lấy gương mặt chết lặng, chờ khôi phục lại, hắn bắt đầu tính toán:

“83 trừ 25 bằng 58, ta còn 58 năm... Không thể tính như vậy, người tu tiên theo cảnh giới đột phá, tuổi thọ sẽ tăng thêm, Luyện Khí có hạn mức cao nhất một trăm năm mươi tuổi, nếu ta đạt đến Luyện Khí viên mãn, có thể sống đến 150 tuổi.”

“Nếu lại đột phá Trúc Cơ, lại thêm một trăm năm mươi tuổi thọ, đột phá đến Kim Đan... Ân, không biết Kim Đan có thể sống bao lâu... Ta đây là...”

“Đây là...”

“…có hi vọng trường sinh a!”

Ngô Đào nhẹ nhàng vỗ tay, càng nghĩ càng thấy phải sinh hoạt có lên cơ, tiền đồ nhân sinh vô lượng.

Càng nghĩ càng hưng phấn, sau cùng quyết định nói:

“Cái ngày giành lấy cuộc sống mới này cần chúc mừng một phen.”

Nói xong, hắn lấy một cân Linh mễ Hàn đại thúc đưa tặng kia ra, để vào trong nồi, thêm nước vào, toàn bộ nấu lên.

Linh mễ này rất là thuận tiện, không cần vo gạo, bởi vì vo sẽ rửa đi bộ phận Linh khí.

Nhìn nắp nồi không ngừng bật lên, hơi nước từ nắp nồi tán phát ra ở bên cạnh, cả nhà đều tràn ngập mùi Linh mễ, Ngô Đào ngửi ngửi, chỉ cảm thấy thèm ăn nhỏ dãi, hận không thể bây giờ động đũa.

Cuối cùng nhịn đến khi đun sôi cơm, Ngô Đào cũng lười cầm chén đựng, trực tiếp bắt đầu ăn từ trong nồi.

“Thơm quá a!”

Một miệng lớn Linh mễ bốc hơi nóng đưa vào trong miệng, hai mắt Ngô Đào nhất thời trợn căng tròn, vừa ăn trong miệng vừa kinh hô:

“Hàn đại thúc không gạt ta, quả thật thơm quá, không cần nấu đồ ăn cũng dễ ăn ghê gớm.”

“Là do tăng thêm linh khí !”

Một nồi cơm Linh mễ lớn, không đến 5 phút, đã toàn bộ rơi vào bụng Ngô Đào, hắn co quắp trên ghế, một cái tay rủ xuống, một cái tay vuốt ve cái bụng tròn vo, chỉ cảm thấy nhân sinh quá thỏa mãn .

“Đúng, Linh mễ ẩn chứa Linh khí, ta cũng không thể lãng phí.”

Ngô Đào giật mình một cái, lập tức nhảy lên giường ngồi xuống, vận chuyển Tam Dương Công luyện hóa Linh khí Linh mễ trong bụng.

Vừa mới vận chuyển Tam Dương Công, hắn đã vui mừng nhướng mày, quả nhiên nồng đậm hơn một chút so với Linh khí tự do ở trong thiên địa.

Hai khắc đồng hồ sau, Ngô Đào ngừng vận chuyển Tam Dương Công, bụng tròn vo cũng khôi phục trạng thái bình thường, tinh tế cảm thụ tình huống đan điền một phen, hắn vui mừng, trong đan điền, Linh khí tăng lên một tia, mặc dù cực ít, nhưng thực lực có tiến bộ.

Hắn đã quá lâu không cảm nhận được thực lực tăng trưởng.

Lúc thể nội có khí âm tà, Linh khí thường ngày tu luyện tới đều được đối ngược rơi mất, nơi nào có thể lưu lại.

Ngô Đào lấy ra túi Linh thạch, đổ toàn bộ Linh thạch từ bên trong ra, năm khối Linh thạch hạ phẩm, mười chín khối toái Linh thạch, hắn cầm lấy một khối Linh thạch tới, nói:

“Về sau, liền dùng Linh thạch tới tu luyện, tu vi mới là căn bản của hết thảy.”

“Chờ kiếm được càng nhiều Linh thạch, đi mua ngay đan dược tới tu luyện.”

“Pháp thuật cũng không thể bỏ rơi, pháp thuật chính là thuật hộ đạo, bản sách pháp thuật kia của ta ghi lại năm loại pháp thuật cơ sở phân ra là Hỏa Cầu Thuật, Thanh Khiết thuật, Khu Vụ thuật, Phạt Mộc thuật, Quật Thổ thuật, lực công kích chỉ xem như tán tu, tựa như cũng không được chọn...”

“Chức nghiệp phụ của ta là Pháp sư cận chiến, pháp thuật cận chiến và pháp thuật thể tu có bổ trợ, nhưng pháp thuật cũng vô cùng đắt tiền...”

“Àizz, vẫn là nghèo!”

“Kế hoạch sau này chính là luyện chế Pháp bào, cố gắng kiếm tiền, luyện tập pháp thuật, tăng cao tu vi, luyện tập cấm chế Tiểu Linh Quang Tráo Nhất giai tam cấp...”

Ngô Đào cho ra kế hoạch phát triển đơn giản.

Đông đông đông!

Lúc này có người gõ cửa.

Không cần đoán, hắn cũng biết là Trương Lệ, ở đây hắn cũng không biết người nào.

Ngô Đào quay người muốn đi mở cửa, tựa như nghĩ tới điều gì, hắn thắt miếng vải đen mỏng ở trên trán một lần nữa, không để Trương Lệ nhìn ra hắn đã bài trừ tà ma, bằng không thì Trương Lệ đưa ra thuyết pháp chiếu cố sinh ý của nàng ta, hắn không có lý do qua loa tắc trách .

Hắn vừa mới khỏi bệnh nặng, chính là thời điểm dưỡng sinh thể, cũng không thể tùy ý tiết xuất khí tinh nguyên.

Mở cửa, Trương Lệ liền nói:

“Ngươi khổ cực giúp ta từ phường thị mua Linh mễ trở về, mời ngươi ăn cơm.”

“A? Trương đạo hữu, ngượng ngùng, ta vừa ăn.”

Hắn ngượng ngùng nói cho Trương Lệ.

“Nhưng ta đã nấu cho ngươi, đến đây đi, ăn ít một chút cũng được.”

Trương Lệ cau mày nói.

“Được!”

Ngô Đào cảm thấy mình không nên ngại ngùng nữa.

“Trương đạo hữu, không nghĩ tới tài nấu nướng của ngươi tốt như vậy, ăn ngon thật...”

“Ăn từ từ, không ai giành với ngươi!”

“Chủ yếu là ăn quá ngon...”

“Ngươi không phải ăn rồi, còn có thể ăn như thế...”

“Ta ăn xong, Trương đạo hữu, ngươi ngồi là được, ta tới rửa bát.”

Ăn hết một chén đồ ăn, Ngô Đào chủ động gánh vác trách nhiệm rửa chén, mà Trương Lệ ngồi ở trên ghế, một tay đỡ cằm, một tay đong đưa quạt hương bồ, lẳng lặng nhìn Lý Mặc rửa chén.

Cất kỹ bát đũa, Ngô Đào vừa quay đầu lại, đã trông thấy Trương Lệ yên lặng nhìn mình, hắn nhất thời sờ khóe miệng trên mặt một cái, nghi ngờ nói:

 “Trên mặt ta có cơm?”

Trương Lệ nghe vậy, khóe mắt liếc qua góc bàn nhìn thấy có một hạt cơm Linh mễ bên cạnh, lập tức lòng sinh ra một kế, bất động thanh sắc cầm lên, đi đến trước mặt Ngô Đào, sờ một cái trên khóe miệng của hắn, đưa hạt cơm trên ngón tay cho hắn nhìn.

“A, còn có, vừa mới ta cũng không thấy...”

Ngô Đào lúng túng nở nụ cười, cầm hạt cơm, bỏ vào trong miệng ăn.

Trương Lệ thấy được động tác của hắn này bị chọc cười hì hì nói:

“Ngươi thật đúng là không lãng phí, thời gian còn sớm, bồi ta trò chuyện một chút...”

Ngô Đào lắc đầu nói:

“Trương đạo hữu, ngươi không đúng rồi, bây giờ cũng không phải thời điểm nói chuyện trời đất, Linh mễ trong bụng ẩn chứa Linh khí, cũng không thể uổng phí, ta về trước luyện hóa, Trương đạo hữu, ngươi cũng ngồi xuống luyện hóa a!”

Nói xong, Ngô Đào mở cửa ra ngoài.

Trương Lệ choáng váng, chờ nghe được âm thanh đóng cửa sát vách, nàng ta mới dùng sức đá một cước vào chân bàn, phát ra tiếng vang trầm đục.

“Nói ngươi không lãng phí, ngươi thật đúng là không lãng phí... Oa...đau chết mất...”