Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Quầy hàng của Ngô Đào hôm nay ở khu Đinh số 103, bên trái là một vị bán linh thảo.

Bên phải là một vị bán ‘Đồ cổ’' , kỳ thực chính là một số tạp vật kỳ kỳ quái quái, các loại ngọc khí, tảng đá, chuỗi hạt, sách, bình gốm...

Vị chủ quán này mặc một thân đạo bào màu xanh đen cũ nát, đầu đội mũ Thiên Sư, trong tay cầm một cây phất trần, mắt có tinh thần, râu dê, ngón tay bóp hình hoa lan, làm ra một bộ dáng cao nhân.

Lão đạo nhân này ngay cả chủ quán hai bên đều muốn hố.

Thời điểm Ngô Đào vừa bày xuống gian hàng, lão đạo này đã nhiệt tình chào mời, chào hàng hắn những vật phẩm kia, ngọc khí nói là pháp khí mà Ngũ Tuyền Sơn Kim Đan chân nhân đã dùng qua, bình gốm là do Tiên cấp tài liệu gì đó luyện chế thành, có thể nuốt thiên, có thể chứa địa, suýt chút hù dọa Ngô Đào.

Đáng tiếc Ngô Đào nghèo, cho dù lưỡi lão đạo nhân nở hoa sen cũng không thể móc ra một khối toái Linh thạch từ hắn này, chỉ có thể uổng phí lời nói!

Loại sạp hàng đồ cổ cùng loại này, thời điểm kiếp trước Ngô Đào đi ngang qua cầu vượt hoặc một số đường đi, đều có thể nhìn thấy, mười giả một thật, thậm chí tất cả đều là hàng giả, không có một chút nhãn lực, đừng vọng tưởng nhặt nhạnh chỗ tốt phát đại tài.

Trong số mệnh có khi có vận, trong số mệnh không có chớ cưỡng cầu.

Không bằng rẽ trái đi quầy hàng bên cạnh đoán chữ, đoán mệnh, xem tướng tay, nhổ bệnh mụn cơm.

Nhìn thẳng quầy hàng, có tên mập mạp đi tới trước gian hàng của lão đạo nhân, Ngô Đào lập tức nhìn lại, muốn học tập thoại thuật của lão đạo nhân, tăng thêm kinh nghiệm cho chính mình bán Pháp bào sau này.

Tên mập mạp cầm lấy một khối đá, lão đạo nhân lập tức nói:

“Đạo hữu hảo nhãn lực, đây là thiên thạch. Thiên thạch từ trên trời rơi xuống, ngươi nhìn ấn khí này... Khối này cũng là thiên thạch, ngọc thiên thạch... Chính là tài liệu luyện chế Pháp khí tốt nhất...”

“Tới, đạo hữu mời xem, cái tàn xác này, dày một ngón tay như vậy thì nói rõ cái gì, chứng minh cách chúng ta rất rất xa trên trời rơi xuống tới, nói không chừng là tàn phiến pháp khí của tiên nhân, ngươi xem ấn khí...tự nhiên mà thành, gần như là đạo vận...”

“Đạo hữu ngươi nếu có ngày ngày lĩnh hội được, nói không chừng một ngày lĩnh ngộ Tiên thuật kia, lập tức thành tiên...”

“Bần đạo xem ở đạo hữu thành tâm mua, lại là một người biết hàng, ngọc thiên thạch này vốn là bần đạo là muốn bán năm trăm Linh thạch hạ phẩm, hôm nay trong lòng vui vẻ, liền bán cho đạo hữu năm mươi Linh thạch hạ phẩm a...”

“Đạo hữu đi thong thả!”

“Đệch, thật đúng là hù được...”

Ngô Đào nhìn đạo nhân đưa tiễn tên mập mạp, cười híp mắt cất kỹ năm mươi khối Linh thạch hạ phẩm, mập mạp này, thân gia thật to lớn, nói không chừng...

“Vị đạo hữu này muốn mua Pháp bào không? Pháp bào tăng tốc Nhất giai nhị cấp, có thể gia tăng gấp đôi tốc độ, là đơn phẩm tuyệt hảo để chạy trốn.”

Mập mạp quay đầu liếc mắt nhìn Ngô Đào, xốc áo khoác lên, lộ ra một kiện Pháp bào hoa lệ, khinh bỉ nói:

“Gia ta đây là Pháp bào Nhất giai cao cấp, mang cấm chế phòng ngự, tốc độ... Pháp bào rác rưởi này của ngươi, gia chướng mắt.”

Mập mạp khinh bỉ xong liền đi, Ngô Đào ăn nghẹn, trong lòng thầm mắng nói: Nhi tử ngốc của địa chủ nhà ai, ngươi có tiền nữa còn không phải là tên ngốc thôi sao.

Thầm mắng xong, Ngô Đào quay đầu nhìn lại, thì thấy lão đạo nhân vội vã thu thập sạp hàng, cõng trên lưng, nhanh như chớp đã trà trộn vào đám người, biến mất không thấy gì nữa.

“Quả thật là...tên lừa gạt, bắn một phát chuyển sang nơi khác, thoại thuật này không thể học!”

Ngô Đào cảm thấy chính mình vẫn phải là người làm việc bản phận.

Thời điểm tới giờ Thân, Ngô Đào mới bán hai cái Pháp bào, một kiện bán mười bốn khối Linh thạch hạ phẩm, một kiện khác cũng bán mười bốn khối Linh thạch hạ phẩm, sổ sách có hai mươi tám khối Linh thạch hạ phẩm.

Thấy hôm nay lại khó bán đi, dứt khoát thu quán.

Sau khi giao xong thuế, Ngô Đào tính toán một phen trong lòng, tài sản của hắn bây giờ có ba mươi lăm khối Linh thạch hạ phẩm, còn có hơn 30 toái Linh thạch.

Mấy ngày trước đây, hắn đi một chuyến Tam Lâm Pháp Các, một gian cửa hàng chuyên môn bán công pháp và pháp thuật, thật nhìn trúng một bản Pháp thuật cận chiến, cần ba trăm Linh thạch hạ phẩm.

Một tuần luyện chế bốn kiện Pháp bào, doanh thu một kiện cầm lấy đi mua tài liệu luyện chế, một kiện làm tu luyện thường ngày và phí tổn linh tinh khác, hai kiện còn lại thì giữ lại, tương đương một tháng trữ được hơn 80 khối Linh thạch hạ phẩm.

Đây chẳng phải là nói, bốn tháng như vậy thì có thể mua được bản pháp thuật kia.

Ân.Không tính toán sai đi.

“Sinh hoạt càng ngày càng tốt, ân, nếu không thì đêm nay ăn mừng một chút, chiếu cố sinh ý Trương Lệ một chút?”

Ngô Đào bỗng nhiên thoáng hiện ra ý nghĩ này.

“Lý tiểu hữu!”

Đi qua quầy hàng của Hàn Thiết Trụ, Ngô Đào bị Hàn Thiết Trụ gọi lại, hắn nhìn gian hàng Linh mễ của Hàn Thiết Trụ, trong lòng xoắn xuýt rất lâu mới lên tiếng:

“Hàn đại thúc, cho ta cân ba mươi cân Linh mễ.”

“Được!”

Hàn Thiết Trụ nở nụ cười cân Linh mễ.

“Minh Tú muội tử hôm nay sao không cùng ngươi tới bày quầy bán hàng?”

“Nàng a, theo nương ra đồng rồi, hơn nữa, khoảng cách tới thời gian thi Linh Thực Phu rất gần, nàng bây giờ a, ban ngày ra đồng, buổi tối phải ôn tập tri thức Linh Thực Phu, thời gian rất cấp bách. Ầy, vẫn như cũ tặng một cân cho Lý tiểu hữu.”

“Đa tạ Hàn đại thúc , giúp ta nói một tiếng với Minh Tú muội tử, giữ vững tâm tính, chúc nàng có thể thuận lợi cầm được chứng từ Linh Thực Phu.”

Ngô Đào cầm Linh mễ, cáo biệt một tiếng với Hàn Thiết Trụ, chuẩn bị về nhà nấu cơm đi.

Đi ngang qua sạp hàng bán thịt yêu thú, hắn nghe thấy chủ quán đang lớn tiếng gào to:

“Yêu thú mới đánh, thịt yêu thú Nhất giai sơ cấp a, năm cân một khối Linh thạch hạ phẩm.”

“Cho ta cân 10 cân...”

“Ta muốn 20 cân.”

Thịt yêu thú còn giàu Linh khí hơn so với Linh mễ, Ngô Đào nghe thấy giá tiền này, ngứa ngáy trong lòng, cuối cùng, hắn vẫn hạ quyết tâm, đi tới phía trước.

“Ăn thịt yêu thú có trợ giúp tu hành, lại nói, bây giờ có Linh thạch, cũng nên nếm thử thịt yêu thú a, bằng không thì chẳng phải là đi không thế giới tu tiên.”

“Chủ quán, cho ta năm cân!”

Ngô Đào nói với chủ quán, vị chủ quán bán thịt yêu thú này cao to vạm vỡ, gương mặt tròn lớn, râu quai nón, quần áo trước ngực rộng mở, lộ ra lông ngực tươi tốt, trong tay cầm một cái đồ đao, tràn đầy khí hung lệ, xem ra cũng không phải là dễ trêu.

Tay trái xách theo thịt yêu thú, tay phải xách theo Linh mễ, mặt Ngô Đào hài lòng trở về nhà.

Vừa tới cửa nhà, đã thấy Trương Lệ cũng trở về, đang mở khóa, trong lòng của hắn nói thầm một tiếng: Ngày hôm nay Trương Lệ trở về sớm như vậy? Trong khoảng thời gian này cũng khuya mới nghe được âm thanh mở khóa sát vách...

Ngoài miệng lại nhiệt tình chào mời nói:

“Trương đạo hữu, ta mua thịt Linh thú, buổi tối tới ăn cơm.”

Trương Lệ nghe vậy quay người nhìn hắn, sắc mặt hiện ra đầy mỏi mệt, nói:

“Được, ngươi nấu xong nói ta, ta đi ngủ trước.”

“Đi... A...”

Nhìn cửa Trương Lệ đóng, Ngô Đào cũng trở về phòng, bắt đầu cắt thịt nấu cơm, thịt yêu thú này đỏ tươi, nhưng đặc biệt dai, làm tay hắn cũng nổi gân xanh lên mới cắt được thịt xong.

Bận làm việc hơn nửa canh giờ, Ngô Đào nhìn hai món ăn, một chén canh trên bàn, rất là hài lòng.

Đi ra ngoài gọi Trương Lệ ăn cơm, Trương Lệ mang theo buồn ngủ tới, trên mặt vẫn là dáng vẻ rất mệt mỏi, hơn nữa cũng không có loại hứng thú nói chuyện như những ngày qua, chỉ trầm mặc ăn cơm.

Ngô Đào thấy vậy, cũng không biết nàng có tâm sự gì, người ta không nói, hắn cũng không hỏi thăm linh tinh.

Thế là Ngô Đào điên cuồng ăn cơm.

Nấu một cân Linh mễ, hai cân thịt yêu thú, Trương Lệ chỉ ăn một chút, toàn bộ đều tiến vào bụng Ngô Đào.

“Ta no rồi. Đa tạ Lý đạo hữu mời cơm, ta đi về nghỉ ngơi trước.”

Trương Lệ để đũa xuống đứng dậy, đi tới cửa ra vào mở cửa.

“Trương...đạo hữu, nghỉ ngơi thật tốt a...”

Tay Ngô Đào sờ ba mươi khối toái Linh thạch trong túi áo, biết loại thời cơ này không đúng, chỉ có thể nhìn Trương Lệ rời đi.

Lần sau chờ Trương đạo hữu tâm tình tốt chút, lại chiếu cố việc buôn bán của nàng.

Thịt yêu thú linh khí mười phần dồi dào, Ngô Đào luyện hóa rất lâu mới luyện hóa được Linh khí trong bụng, sau đó hắn lấy ra Linh bản luyện tập cấm chế để luyện tập Cấm chế Tiểu Linh Quang Tráo.

Cấm chế Nhất giai tam cấp, Pháp bào phòng ngự, nếu luyện chế thành công, hắn thu vào càng nhiều.

Lại đề thăng tiến độ 3%, Ngô Đào cũng thấy mệt mỏi, đơn giản vọt vào tắm, xong lên giường ngủ.

Không biết ngủ bao lâu, dang ở loại trạng thái có chút mơ mơ màng màng, bỗng nhiên, một tiếng tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang lên, trong nháy mắt đâm rách loại trầm tịch trong đêm tối vô biên này...

Nhưng tiếng hét thảm này cũng đánh thức các gia đình phụ cận mấy con phố tỉnh lại.

Ngô Đào bỗng nhiên mở mắt ra, trong lòng bắt đầu bất an, từ đầu giường lấy ra thanh thiết kiếm duy nhất của hắn kia, mặc dù biết thiết kiếm này không dùng được gì, nhưng nắm chặt cũng cảm giác thoáng an tâm.

Phút chốc, lại nghe được tiếng bối rối vang lên, hắn phát ra bất an.

“Nghe âm thanh, giống như là ở con phố bên cạnh...”

“Nhưng tuyệt đối đừng có việc a...bây giờ ta không có năng lực chống cự nguy hiểm...”

Ngô Đào âm thầm cầu nguyện ở trong lòng.

Phanh phanh phanh!

Có người đập cửa của hắn.

“Ai?”

Trong đầu Ngô Đào thoáng qua gương mặt Trương Lệ, nắm chặt thiết kiếm tiến lên.