Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Dư chưởng quỹ lời nói này, nếu là người không biết giá trị Uế tinh, nhất định sẽ cảm động đến rơi nước mắt.

Nhưng đúng dịp là thân Ngô Đào một Luyện khí sư, với giá trị Uế tinh khắc sâu tinh tường, hắn cầm lại Uế tinh trong tay Dư chưởng quỹ, nói:

“Xem ra Dư chưởng quỹ cũng không cần Uế tinh, vậy Lý mỗ đi tìm nhà khác.”

Dư chưởng quỹ lập tức gấp, nói:

“Lý đạo hữu chậm đã, giá cả ta ra đã cao hơn so với trên thị trường, coi như đạo hữu đi nhà khác, nói không chừng còn không lấy được giá cao như thế.”

Trong lòng Ngô Đào tức giận, trên mặt cũng không bày tỏ, nhìn Dư chưởng quỹ nói:

“Dư chưởng quỹ, ta vẫn luôn mua sắm Tinh Hỏa Thạch cùng Yêu Tàm Ti ở chỗ ngươi, chắc hẳn ngươi cũng đoán được thân phận của ta. Ngươi cảm thấy Lý mỗ cho dù là một Luyện khí sư, nhưng sẽ không biết giá trị Uế tinh này?”

“Không sai, Uế tinh này có khối lượng là hơi ít một chút, nhưng sau khi tà ma tiêu vong chỉ có xác suất cực thấp mới có thể ngưng kết Uế tinh. Hơn nữa, tác dụng của Uế tinh này, ta nghĩ Dư chưởng quỹ làm buôn bán vật liệu luyện khí cũng biết được, vật này là thứ Luyện khí sư thích nhất.”

“Nếu không phải Lý mỗ tình hình kinh tế căng thẳng, có nhu cầu Linh thạch cấp bách, cũng sẽ không bán ra viên Uế tinh này.”

“Ta tưởng rằng Dư chưởng quỹ là lấy sự tin cậy làm gốc, mà ta lại là khách quen của Dư chưởng quỹ, Dư chưởng quỹ cũng sẽ không lừa gạt tại ta, không nghĩ tới lại để cho Lý mỗ thất vọng.”

Thấy được vạch trần, Dư chưởng quỹ lại không có chút lúng túng nào, trên mặt y lộ ra nụ cười tán thưởng, dựng thẳng ngón cái lên với Ngô Đào tán thán nói:

“Ha ha ha, Lý đạo hữu, xin lỗi, kỳ thực vừa mới rồi Dư mỗ là đang khảo nghiệm ánh mắt của Lý đạo hữu. Ánh mắt Lý đạo hữu như đuốc, chính xác không để cho Dư mỗ thất vọng.”

“Dạng này vậy, viên Uế tinh này, ta ra giá cho Lý đạo hữu năm trăm Linh thạch hạ phẩm, thuế giao dịch ta cũng giao giúp đạo hữu.”

Dư chưởng quỹ làm điều này là cho Ngô Đào lối thoát, hơn nữa cho giá cả cũng không hố người, còn việc thuế giao dịch là đang nói xin lỗi với Ngô Đào, nếu Ngô Đào tiếp nhận, như vậy chuyện này đã xem như không phát sinh, hai người sau này tiếp tục làm ăn.

Ngô Đào cân nhắc một phen, trên mặt lộ ra xin lỗi, hối hận nói:

“Dư chưởng quỹ, là Lý mỗ không đúng, ta không nhìn ra một phen khổ tâm của Dư chưởng quỹ, lời nói mới rồi mong rằng Dư chưởng quỹ không cần để trong lòng đi.”

“Ha ha ha, đâu có đâu có, là ta tự mình khảo nghiệm, quá mức đường đột.”

Hai người nói ra một vài lời nói khách sáo, Dư chưởng quỹ liền gọi người lấy ra năm khối Linh thạch trung phẩm, một tay giao tiền, một tay giao hàng, còn có lấy ra chứng từ giao dịch, nếu xảy ra điều tranh chấp gì có thể đi cơ quan của phường thị điều giải.

Người mang cự phú rời đi cửa hàng vật liệu luyện khí, Ngô Đào mười phần cẩn thận, bảy lần quặt tám lần rẽ, thẳng đến khi sau lưng không một người nào, hắn mới trở về Ngõ hẻm Tân Đức, đầu tiên là đi tới gõ cửa nhà Trương Lệ.

Nhưng gõ rất lâu, Trương Lệ cũng không có mở cửa, hiển nhiên là không ở nhà.

Ngô Đào trở về trong phòng, đóng cửa kỹ càng gắt gao, lúc này mới lấy ra năm khối Linh thạch trung phẩm, nhìn năm khối Linh thạch trung phẩm này, trong lòng của hắn vô cùng vui sướng, không tự kìm hãm được thầm nghĩ:

“Nếu mỗi ngày đều có tà ma đột kích, mỗi ngày thu hoạch một viên Uế tinh, chẳng phải là tài nguyên cuồn cuộn...”

Ý niệm này vừa ra, Ngô Đào lập tức giật mình, hắn vội vàng xua tan ý nghĩ nguy hiểm này, cảnh tỉnh nói:

“Nguy hiểm thật, suýt chút lâm vào tham niệm. Trên con đường tu tiên, kiêng kỵ nhất một từ tham lam.”

“Ta ngày ngày thành thật quy hoạch phát triển, ta là Luyện khí sư, một Luyện khí sư điệu thấp, toàn bộ thời gian đều nghiên cứu Luyện Khí nhất đạo, không am hiểu đấu pháp.”

“Thân phận Pháp sư cận chiến của ta phải giấu sâu đi, nếu có người nổi lên tham niệm với ta, thì có thể cho đối phương một kinh hỉ. Điệu thấp tu tiên, làm một lão Lục hợp cách.”

Tỉnh lại một phen như thế, đạo tâm của Ngô Đào lại kiên định.

“Lần này có thể tiêu diệt tà ma, Trương Lệ ba tấm Phá Tà Phù là ra công lớn, ta mới xuất ra hai tấm Phá Tà Phù, cho nên Trương Lệ phải được ba khối Linh thạch trung phẩm, ta được hai khối Linh thạch trung phẩm.”

“Cái này rất hợp lý.”

“Lại nói, lần này Trương Lệ ngược lại để ta lau mắt mà nhìn, quả nhiên, có thể sống sót ở tu tiên giới thường ăn thịt người này, không có một ai là loại lương thiện, mà công tác của nàng là... Điểm ấy ta phải khắc sâu nhớ kỹ, không coi thường bất cứ kẻ nào.”

Nghỉ ngơi phút chốc, hắn cất kỹ Linh thạch, bắt đầu tu luyện.

5 ngày nhìn chằm chằm tà ma, 5 ngày dưỡng thương, Ngô Đào đã lãng phí thời gian mười ngày, đối với hắn hiện tại thời gian chính là sinh mạng, mười phần quý giá.

Tu luyện hai canh giờ, hắn lấy ra Linh bản luyện tập cấm chế, bắt đầu luyện tập Cấm chế Tiểu Linh Quang Tráo.

Linh bản còn thừa không nhiều, lần sau đi phường thị lại phải mua một nhóm.

Sau khi nắm giữ Cấm chế Tiểu Linh Quang Tráo, liền phải cân nhắc lại mua một bản sách cấm chế, mới có thể ở Luyện Khí nhất đạo đi càng xa.

Sách Cấm chế, Pháp thuật cận chiến…hết thảy đều phải tốn Linh thạch, Ngô Đào chỉ cảm thấy đau đầu, quả nhiên, khi một người càng có tiền, hắn cần chi tiêu tương ứng cũng càng lớn.

Sau khi ăn cơm trưa xong, Ngô Đào luyện tập pháp thuật một hồi.

Sau đó lại tu luyện một phen.

Rất nhanh thì đến hoàng hôn.

Tiếng mở cửa sát vách vang lên, hắn vội vàng ngừng tu luyện, ra cửa, nhìn thấy thân ảnh Trương Lệ, cười nói:

“Trương đạo hữu, ngươi cuối cùng trở về .”

Trương Lệ nhìn hắn nở nụ cười, liền biết Uế tinh chắc chắn bán được một cái giá tốt, nàng nhìn chung quanh một chút, thấp giọng nói:

“Vào nói chuyện.”

Ngô Đào và Trương Lệ tiến vào trong phòng nàng.

Ngô Đào ngồi xuống, lấy ra túi Linh thạch, đổ ra ba khối Linh thạch trung phẩm, lấy ra chứng từ giao dịch, nói:

“Hết thảy bán năm khối Linh thạch trung phẩm, ba khối này là của Trương đạo hữu, đây là chứng từ giao dịch, thỉnh Trương đạo hữu xem qua.”

Trương Lệ liếc mắt nhìn chứng từ giao dịch, hỏi:

“Lý đạo hữu, tà ma là ngươi ta cùng tiêu diệt, theo lý thuyết đạt được nên cùng chia, như thế nào ta lại nhiều hơn một khối Linh thạch trung phẩm so với ngươi?”

Ngô Đào cười nói:

“Trương đạo hữu, năm cái Phá Tà Phù mới tiêu diệt tà ma, ngươi ra ba tấm, theo phân ngạch đến phân, tất nhiên ngươi đạt được nhiều hơn một khối.”

Trương Lệ sau khi nghe xong giảng giải, trong lòng chỉ cảm thấy Ngô Đào chân quân tử, nhớ tới n chung đụng đủ loại gày xưa, tất cả thể hiện ra nhân phẩm đều tốt, nếu ta là lương nhân, tuyển đạo lữ nhất định phải tuyển loại này, chỉ tiếc...

Nàng nghĩ đi nghĩ lại, chỉ cảm thấy trong lòng càng buồn bã.

Ngô Đào thấy thần sắc nàng lần này, hỏi:

“Trương đạo hữu, có gì không thích hợp?”

Trương Lệ lấy lại tinh thần, nhìn về phía Ngô Đào, nói:

“Lý đạo hữu, ngày mai ta phải dọn đi rồi.”

“Dọn đi nơi nào?”

“Phố Loa Mã ta vào Vạn Tú Các , về sau liền ở trong các.”

Nói xong, trong trong lòng nàng thầm nghĩ: Lý đạo hữu đối với ta cũng không phải loại ưa thích kia, ta đối với Lý đạo hữu, kỳ thực cũng không thích, chỉ cảm thấy hắn là người vô cùng tốt, ta có thể là nhất thời xúc động, cảm khái vạn phần mà thôi.

Đối với Trương Lệ dời xa, Ngô Đào cũng không cảm thấy bất ngờ, nàng chính là làm cái này, đi Vạn Tú các là do nàng lựa chọn, hắn cũng không phải loại người khuyên người tòng lương kia.

Nhân sinh chính là như vậy, một đời đi tới, đổi vòng tròn khác biệt, giao bằng hữu khác biệt.

Sau khi đổi vòng sinh hoạt, bằng hữu trước đây có thể cả đời này cũng sẽ không gặp nhau nữa.

Giống như Ngô Đào kiếp trước, vừa tốt nghiệp từ trường học, vào xã hội, phần lớn đồng học, đời này sẽ lại không gặp.

Nhân sinh không thể lúc nào cũng viên mãn, tựa như mặt trăng trên trời, chắc chắn sẽ có lúc tròn lúc khuyết.

Nhân sinh phải có khe hở, như thế ánh sáng mới có thể chiếu vào.

Nghĩ tới đây, Ngô Đào lộ ra nụ cười thư thái, nói:

“Phố Loa Mã, chỗ kia rất gần, có thời gian ta sẽ đến thăm hỏi Trương đạo hữu.”

Trương Lệ trợn mắt với Ngô Đào, theo thói quen trêu đùa:

“Lý đạo hữu quả nhiên là đến thăm ta, mà không phải hướng về phía cái kia. Ah, ngược lại là ta hiểu lầm, Lý đạo hữu đến bây giờ còn là một đứa con nít, nghĩ đến không biết vì sao hắn động lại...”

Ta đậu xanh, bây giờ đã bắt đầu chế giễu ta...

Gương mặt Ngô Đào đen lại, rên lạnh một tiếng nói:

“Trương đạo hữu chớ có tiểu xảo ta, ta biết chiêu, nói không chừng còn nhiều hơn so với Trương đạo hữu...”

“Phải không? Diễn luyện cho ta xem một chút... Bằng không thì ngươi chính là một đứa con nít, đánh binh trên giấy...”

Mẹ nó, thời điểm lão tử trúng tà ngươi trào phúng ta ta nhịn, thân thể lão tử khỏe mạnh ngươi còn trào phúng ta...

Ngô Đào không thể nhịn được nữa, lúc này chụp ra ba mươi khối toái Linh thạch, lòng căm phẫn lấp âm.