Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 2100. Kẻ địch khó chơi. (2)

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Nhưng sát ý của nàng, sự bá đạo của nàng vẫn mãnh liệt như cũ, giờ phút này nàng bước một bước, đến thẳng chỗ Nhị Ngưu.

Mục tiêu của nàng, cho tới nay đều là Nhị Ngưu.

Tâm giết Ngưu đã thành chấp niệm của nàng.

Nhưng ngay khi nàng đặt xuống một bước, nâng lên một quyền, một âm thanh khàn khàn truyền đến từ phía sau lưng.

“Thiên địa giới này, có thể nhìn thành một giếng…”

“Trong giếng có vạn vật…”

Theo âm thanh vang vọng, hang động giữa không trung nổi lên gợn sóng, bao trùm tất cả, cũng bao gồm cả Viêm Huyền Tử.

Thân thể Viêm Huyền Tử dừng lại một lần nữa, một mặt nước hình thành dưới chân nàng, mặt nước xuất hiện đạo ảnh.

Khóe miệng Hứa Thanh nơi xa vẫn còn máu tươi không kịp lau đi, trong mắt tràn ngập chiến ý, tay phải hắn đã nâng lên, bỗng nhiên chụp tới bóng dáng Viêm Huyền Tử dưới chân.

Toàn thân Viêm Huyền Tử chấn động, một cảm giác sinh tử lần đầu dâng lên trong lòng nàng, nhưng trong nháy mắt, toàn thân nàng chảy xuôi ánh vàng, dung nhập vào trong bóng ngược dưới mặt nước.

Bóng ngược lóng lánh ánh vàng, rồi hóa thành một vầng mặt trời, bỗng nhiên dâng lên từ mặt nước!

Nhiệt độ cao kinh khủng thiêu đốt tất cả vào khoảnh khắc mặt trời mọc, cho dù là hư vô, hay mặt nước đều lập tức bốc hơi, trực tiếp tiêu tán.

Vớt Trăng Trong Giếng, bị phá!

Đầu óc Hứa Thanh nổ vang, hai mắt đỏ đậm, linh hồn truyền đến cảm giác đau nhức kịch liệt, nhưng chút đau nhức này với hắn, vẫn có thể tiếp nhận. Giờ phút này trong chớp mắt Vớt Trăng Trong Giếng vỡ vụn, tàng môn thứ ba trong cơ thể hắn nổ vang, quả cầu màu trắng bên trong va chạm tàng môn.

Tàng môn chấn động, khe hở càng lớn, khí lạnh đến từ U Huỳnh, lập tức bùng nổ.

Đó là lực lượng Thái Âm, đó là lực lượng Tổ Nguyệt, đó là lực lượng có thể đông kết thời không. Khoảnh khắc nó xông ra, hội tụ thành một ngón tay trước mặt Hứa Thanh, bỗng nhiên nhấn vào Viêm Huyền Tử.

Đồng tử Viêm Huyền Tử co lại, lần đầu tiên lựa chọn lùi lại từ khi bắt đầu giao chiến đến nay.

Nhưng ngay trong nháy mắt nàng lui lại, Đội trưởng vốn sụp đổ biến thành huyết nhục, huyết nhục vỡ vụn của hắn lại chớp mắt bay lên không, hóa thành từng con sâu màu lam, số lượng rất nhiều, ước chừng mười vạn.

Toàn bộ chúng na di, xuất hiện xung quanh Viêm Huyền Tử. Tất cả con sâu đều có khuôn mặt của Đội trưởng, giờ phút này chúng cùng há miệng, phun ra khí lạnh màu lam về phía Viêm Huyền Tử.

Nồng độ của khí lạnh này vượt xa trước đó, phối hợp với một ngón tay thái âm của Hứa Thanh, đóng băng hư vô, đóng băng thời không.

Âm thanh ken két, trực tiếp truyền khắp bát phương, một khối băng khổng lồ trực tiếp xuất hiện giữa không trung, trên chống đến đỉnh chóp của hang động, dưới tiếp nối vách tường xung quanh hang động.

Bên trong khối băng, bóng dáng Viêm Huyền Tử thình lình bị phong ấn trong đó, không nhúc nhích.

“Không vây được bao lâu, tiểu sư đệ, kẻ địch khó chơi, chúng ta mau bỏ đi, đi theo ta, con đường ta bước vào sẽ tự động hình thành đường sống, cô nương kia không vào được!”

Mười vạn con sâu cùng nhau mở miệng, nhanh chóng cuốn ngược, hội tụ thành bóng dáng chật vật của Đội trưởng, đi thẳng đến thứ ba vòng xoáy phía trên.

Hứa Thanh cũng không chần chờ, lập tức đuổi kịp, nhưng khi sắp bước vào thứ ba vòng xoáy, hắn nhìn vòng xoáy thứ bảy, trong mắt lộ ra vẻ quả quyết.

“Đại sư huynh, ta đến đó!”

Nói, Hứa Thanh bước về phía vòng xoáy thứ bảy.

“Đừng đi…”

Đội trưởng sững sờ. Không đợi hắn nói hết lời, bóng dáng Hứa Thanh đã biến mất.

Đội trưởng bất đắc dĩ, mắt thấy khối băng chấn động, hắn quay người đến thẳng vòng xoáy thứ ba.

“Cha chết mẹ đi lấy chồng, lão tử không quản được rồi, nghe theo thiên mệnh đi!”

Mà không lâu sau khi bóng dáng bọn họ biến mất, khối băng trong hang động nơi đây bất ngờ xảy ra chuyện.

Trong tầng băng, phía sau Viêm Huyền Tử, thình lình hiện ra bóng dáng một đại thế giới hư ảo!

Bên trong đại thế giới kia, có hành tinh, có thiên địa, có sinh mệnh.

Lần lượt từng bóng dáng xuất hiện trong thế giới này, thế mà lập tức xông ra từ trong đại thế giới hư ảo kia, ước chừng trên trăm, mà mỗi một người lại đều là Viêm Huyền Tử!

Ngay khi trên trăm Viêm Huyền Tử xông ra, ai nấy đều nắm tay, cùng đánh tới tầng băng bên ngoài.

Khối băng nháy mắt nổ tung, chia năm xẻ bảy, nhưng Viêm Huyền Tử cũng bị phản chấn, quần áo sụp đổ quá nửa, lộ ra nửa người trên trắng bóng…

Nhưng nàng không thèm để ý chút nào, trong mắt tràn ngập sát cơ, phi nhanh đuổi theo về phía vòng xoáy.

Cùng lúc đó, trong hành tinh Đế Lăng Thần Vực, theo những cây mặt người kia kêu rên, theo pho tượng bên ngoài ngọn núi Đế Lăng sống dậy, theo vòng xoáy trên bầu trời chuyển động.

Gió lốc vô tận càng kinh khủng hơn trong quá khứ lại tiếp tục.

Giống như tận thế giáng lâm, lại như Thiên Phạt giáng xuống, cả hành tinh đều đang rung động.

Tiếng thét, tiếng nức nở tàn sát bừa bãi trong thiên địa.

“Đáng chết, là tên khốn kiếp nào xúc động thần cấm nơi này!!”

Trong gió lốc, trong một lều vải bằng da, một người đang khoanh chân ngồi.

Lều vải da của người này rất kỳ dị, không biết lấy từ con thú nào, có thể đứng vững vàng không ngã trong gió lốc.

Gió thổi tới, thế mà bị cố định giữa một tấc vuông này.

Nhưng lại không định được tâm của Phàm Thế Song, trong lều vải, hắn nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt ẩn chứa sự kiêng kị mãnh liệt, nhìn ra phía ngoài.

Mục tiêu hắn đến Thần vực này, một mặt là vì viên mãn tu vi của mình, một mặt khác là vì đi săn sinh linh Thần vực, mà trung tâm hết thảy điều đó chính là hành tinh Đế Lăng này.

Vì đây, gia tộc của hắn chuẩn bị thật lâu, cho nên sau khi hắn tiến vào Thần vực, một đường không chút dừng lại, mà đi thẳng đến nơi này.

Nhưng hắn không ngờ tới sau khi đến, ngay từ đầu còn rất tốt, nhưng rất nhanh hành tinh này đã như khôi phục bùng nổ.

Mà phương pháp hắn bố trí để tiến vào Đế Lăng, bây giờ vẫn còn thiếu một chút, chưa hề hoàn thiện.

“Chỉ có thể liều một lần!”