Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 2105. Ngũ uế của Thần.

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Đây là biện pháp hóa giải độc của Minh Phỉ trong thời gian ngắn mà hắn nghĩ ra được.

Dù sao, độc nhằm vào với thần tính, mục tiêu của nó cũng là thần tính, mà sợi hồn hình thành từ Thần nguyên của Hứa Thanh, đương nhiên cũng ẩn chứa thần tính của Hứa Thanh.

Tương ứng, lực lượng Độc Cấm của Hứa Thanh cũng đang tiếp tục đối kháng độc của Minh Phỉ này.

Thế là, trong phế tích này, sợi hồn bị ô nhiễm càng ngày càng nhiều, lượn lờ bát phương, nhìn thấy mà giật mình.

Dù như thế, nhưng nghiên cứu của Hứa Thanh vẫn còn đang tiếp tục.

Dù cho… Sau mấy chục lần tử vong, mỗi một lần sống lại, sức chiến đấu của Minh Phỉ đều tăng lên. Bây giờ sau khi sống lại lần nữa, nó càng bùng nổ ra sức chiến đấu có thể sánh bằng Quy Hư tầng hai.

Khí thế như hồng, gào thét như tiếng gầm của Thần linh, độc của càng kịch liệt, thậm chí đều kèm theo ôn dịch lan tràn…

Nhưng kết cục không có gì khác trước, mặc cho sức chiến đấu của Minh Phỉ này tăng trưởng thế nào, sau một khắc, Hứa Thanh vẫn nâng tay, lại lần nữa tóm nó đến gần giống như trước đó.

Thuần thục cắt xẻ, thuần thục giải phẫu, nghiên cứu hết sức chăm chú.

Đối với học tập, đối với nghiên cứu, Hứa Thanh luôn luôn rất cố chấp, cũng rất chân thành.

Điểm này đã thể hiện trên người hắn ngay từ ban đầu khi ở Thất Huyết Đồng, những phạm nhân trong đại lao Bộ Hung Ti kia, khi còn sống đều là người chứng kiến.

Mà đây cũng là nguyên nhân quan trọng Hứa Thanh có được thành tựu độc đạo hôm nay trên suốt một đường đi tới giờ.

Mà xét đến cùng, Hứa Thanh rất tôn trọng tri thức.

Giống như lúc này, hắn phất tay, trường thương màu đen xuyên thấu thân thể Minh Phỉ, chém giết Minh Phỉ không chịu nổi tra tấn mà chuẩn bị tự bạo.

“Kết cấu thân thể của Minh Phỉ… Hơi kỳ dị.”

“Tuy nhiên, phương thức hình thành độc của nó, ta đã hiểu rõ một hai…”

Hứa Thanh thì thào, hai mắt nheo lại, như có điều suy nghĩ, đồng thời hắn không quên tản ra sợi hồn, dẫn đi Phỉ độc trong ngoài thân thể, sau đó ngóng nhìn nơi Minh Phỉ tử vong, chuẩn bị triển khai vòng nghiên cứu tiếp theo.

Lần này, hắn muốn nghiên cứu linh hồn của Minh Phỉ.

Nhưng vào lúc này, sương mù trong thế giới này đột nhiên quay cuồng, như biển lớn cuồng bạo trong thiên địa, sau đó xông thẳng đến chỗ Minh Phỉ tử vong, hội tụ lại, trong chớp mắt… Minh Phỉ xuất hiện một lần nữa.

Khoảnh khắc nó hiện thân, khí tức Quy Hư tầng ba ầm ầm dâng lên, cuốn lấy sương mù, mang điên cuồng và thù hận, xông thẳng đến Hứa Thanh.

Hai mắt Hứa Thanh ngưng lại, trường thương màu đen trên đỉnh đầu nháy mắt xông ra, mắt thấy sắp tới gần, Minh Phỉ bị thương này chém giết nhiều lần, thân thể lại đột nhiên mờ đi, tránh được trường thương màu đen. Lúc xuất hiện lại, nó đã ở trước mặt Hứa Thanh, đang muốn phun ra sương độc.

Nhưng trong chớp mắt tiếp theo, Thiên Đao hạ xuống.

Bỗng nhiên chém xuống.

Thân thể Minh Phỉ chấn động, một chia thành hai, sụp đổ tại chỗ.

Trong chớp mắt nó tử vong, Kim Ô sau lưng Hứa Thanh bay lên, truyền ra tiếng hót vang xuyên vàng nứt đá, bỗng nhiên hút khẽ về phía Minh Phỉ sụp đổ.

Minh Phỉ tan nát, Kim Ô mờ mịt.

Hứa Thanh nhíu mày.

Hắn có thể cảm nhận được, Kim Ô vừa hút như vậy, không có bất cứ linh hồn nào bị Kim Ô hút đi.

Mà hành động của hắn dường như xúc phạm một vài cấm kỵ, thế là đột nhiên, sương mù thế giới này càng trở nên cuồng bạo, vòng xoáy trên bầu trời cũng lập tức nổ vang với thanh thế thật lớn.

Thậm chí từng tia sét đều bay lượn trong thiên địa, bầu trời vặn vẹo, mặt đất run rẩy, từng tiếng gầm của Minh Phỉ đến từ hư vô, từ hư ảo biến thành chân thực.

Sau đó, vòng xoáy trên bầu trời bỗng nhiên nổ tung, một con Minh Phỉ có kích cỡ chừng ngàn trượng đi ra.

Lần này xuất hiện, cho dù là khí thế hay thân thể, nó đều vượt xa khỏi trước đó. Ngay khi hiện thân, nó càng gào thét đinh tai nhức óc, âm thanh như khai thiên lập địa.

Tiếp theo không đợi Hứa Thanh xuất thủ, nó mở cái miệng rộng bỗng nhiên hút khẽ.

Sương mù của toàn bộ thế giới đều sôi trào vào thời khắc này, đến từ bát phương, vào thẳng miệng Minh Phỉ. Trong chớp mắt, thế giới sạch sẽ, tất cả sương mù đều bị Minh Phỉ hút đi.

Khí thế như hồng.

Mà nó không chỉ hút lấy sương mù bên ngoài, ngay cả thân thể của chính nó cũng bao hàm trong đó.

Mắt trần có thể thấy được, thân thể ngàn trượng của nó lại xẹp đi, như bị hấp thu, cho đến một khắc sau, thân thể nó khô héo, toàn thân cao thấp chỉ có con mắt trên khuôn mặt càng ngày càng óng ánh, ánh sáng âm u che đậy thế giới, biến thành điểm sáng duy nhất.

Ngóng nhìn Hứa Thanh.

Hứa Thanh ngẩng đầu lên, trong mắt lộ ra ánh sáng kì dị.

“Không để ta nghiên cứu linh hồn…”

Cùng lúc đó, ngay khi thiên địa này biến sắc, thế giới phá vỡ, âm thanh già nua của cây tinh không Thanh Mộc, ẩn chứa một chút lo lắng, dồn dập vọng lại trong tâm thần Hứa Thanh.

“Sự trợ giúp của tiểu hữu đã có hiệu quả, nhưng nhất định phải cẩn thận, tà ma kia đã lâm vào đường cùng, không thể không dung nhập càng nhiều lực lượng cho nguyên thân, để triển khai thần thông bản mệnh mạnh nhất của nó, muốn trấn áp ngươi.”

“Đây là… Ngũ uế của Thần!”

“Còn xin tiểu hữu kéo dài thêm thời gian, hao tổn lực lượng của nó, trận chiến tinh không giữa ta với nó đã đến thời khắc mấu chốt.”

Theo âm thanh của cổ thụ tinh không Thanh Mộc truyền đến, bầu trời nổ vang, như thể trong tinh không bên ngoài bầu trời, có dao động càng cuồng bạo hơn đang bùng nổ.

Trong thời gian ngắn, thế giới đều đang lay động, bắt đầu sụp đổ.

Mặt đất nứt toác, từng khối đá vụn bất quy tắc bay lên không, bầu trời rạn ra như mặt gương, đường vân càng ngày càng nhiều, sắp vỡ vụn.

Thế giới này, dường như phải đối mặt tận thế chân chính trong một chớp mắt này.

Thân thể Hứa Thanh, lần đầu tiên đứng lên từ tư thế khoanh chân trên tháp nghiêng.

Ngay khi hắn đứng dậy, con mắt dựng thẳng duy nhất của Minh Phỉ trên bầu trời rời ra!