Toàn Cầu Dị Biến, Hay Không Bằng Hên (Dịch)

Chương 1. Giá Trị May Mắn

Chương sau

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

"Hết chỗ nói rồi, cái phần mềm Thiên Đạo này mở hộp quà cũng quá hố đi, ta mở hơn một trăm hộp mà tất cả đều là rác rưởi, một cái vật phẩm cao cấp cũng đều không có chớ nói chi là vật phẩm hi hữu!"

"Cũng không phải, ta mở hộp quà đã gần nửa tháng rồi mà cũng chỉ mở được một cái vật phẩm trung cấp!"

“Không có biện pháp a, có thể mở được vật phẩm hi hữu hay không hoàn toàn dựa vào vận khí hư vô mờ mịt kia!”

“…”

Tại trường trung học Khúc Thành, trong lớp học 12/4, Chu Hạo mặt không chút thay đổi nhìn lên bục giảng, nhưng lực chú ý của hắn toàn bộ đều đặt ở bên trên màn hình giả định trước mắt.

Hắn cũng là một trong những người dùng phần mềm Thiên Đạo này.

Hôm trước hắn được mời gia nhập vào, vốn tưởng rằng là Ngón Tay Vàng tới rồi, nhưng hắn chưa từng nghĩ bên trong phần mềm Thiên Đạo này lại có số lượng lớn người dùng.

Mà mở thưởng hộp quà chính là một cách chơi trong phần mềm, được rất nhiều người dùng hoan nghênh, chỉ cần bỏ ra 10 Thiên Đạo tệ là có thể mở hộp quà một lần.

Trong hộp quà có đủ loại đồ vật như là Thiên Đạo tệ, hoa hồng, công pháp, vũ khí, đan dược, cùng với một ít vật phẩm đặc thù.

Tuy rằng thỉnh thoảng sẽ có người mở được vật phẩm trung cấp, có thể đạt được chỗ tốt nhất định, nhưng những thứ đó cũng không đủ để thay đổi vận mệnh của người bình thường.

Trừ phi có thể mở ra vật phẩm cao cấp, ví dụ như công pháp cao cấp, đan dược gì gì đó.

Về phần vật phẩm hi hữu càng là lông phượng sừng lân, đến nay chỉ có một người mở ra.

Đó là do vật phẩm tăng phúc khí huyết, trực tiếp đem khí huyết tăng cường gấp mười lần, giúp cho người này một bước lên trời, trở thành một trong mấy vị cường giả tại địa phương.

Sau khi Chu Hạo quen thuộc cách chơi mở hộp quà thì hắn liền kích động. Dù sao chỉ cần có thể mở được vật phẩm cao cấp hoặc là vật phẩm hi hữu, hắn có thể xoay người hát vang, trở thành người đẹp trai nhất trường học.

Sau đó hắn liền gặp bi kịch!

Chu Hạo cũng giống như những người dùng khác trong đại sảnh trò chuyện nóng bỏng hiện tại, hắn đã tiêu hết tất cả số tiền của mình, thậm chí còn mượn bạn học Hứa Linh một vạn đồng nhưng cũng chỉ rút được một ít hoa hồng không biết có công dụng gì.

“Ta chỉ có thể dựa vào giá trị may mắn kia!”

Tầm mắt Chu Hạo quét tới biểu tượng màu xám ở góc dưới bên trái màn hình giả định.

Giá trị may mắn: 1.000.000 (đồng hồ nổ may mắn · chưa kích hoạt)

Giá trị may mắn này xuất hiện sau khi hắn gia nhập phần mềm Thiên Đạo, nhưng vẫn bị vây trong trạng thái chưa kích hoạt.

Thông qua nói chuyện phiếm với những người dùng khác, hắn đã làm rõ một việc, đó là giá trị may mắn là thứ độc đáo của riêng hắn.

Chỉ là cho tới bây giờ hắn còn không biết làm thế nào kích hoạt hệ thống giá trị may mắn này, và cũng không biết nó có ích lợi gì.

"Hơn một trăm năm trước, Địa Tinh gặp phải biến đổi lớn, các nơi xuất hiện rất nhiều khe nứt, trong khe nứt tồn tại những nền văn minh khác. Trong những nền văn minh này Yêu tộc, Trùng tộc, Cơ Giới tộc là các tộc quần có tính xâm lược cao nhất, sau khi chúng phát hiện Địa Tinh liền bắt đầu điên cuồng tàn sát, xâm chiếm đất đai của nhân loại chúng ta."

Giọng nói khẳng khái phẫn nộ của lão sư môn lịch sử cắt đứt mạch suy nghĩ của Chu Hạo, hắn tắt đi màn hình giả định, trực tiếp ghé người bàn học.

Hắn đã quen thuộc tính cách của lão sư môn lịch sử, ông ấy lại muốn bắt đầu quán thâu gần trăm năm lịch sử khuất nhục của Địa Tinh.

Dụng ý của lão sư môn lịch sử là tốt, muốn khích lệ các học sinh cố gắng tu luyện, nhưng tu luyện có dễ vậy sao?

Toàn bộ hơn 5000 học sinh của trường trung học Khúc Thành tu luyện công pháp cơ sở《 Long Tượng Bàn Nhược Công 》, nhưng chỉ vẻn vẹn có năm tên học sinh tu luyện tới tiêu chuẩn gấp ba lần khí huyết, hơn nữa năm học sinh này đều là học sinh có gia thế bối cảnh không tầm thường.

Những học sinh còn lại đều giống như Chu Hạo là loại học sinh có gia thế bình thường, cơ hồ ngay cả gấp một lần khí huyết tiêu chuẩn đều không đạt tới.

Trải qua ba năm tu luyện, các học sinh đã sớm tuyệt vọng đối với tu luyện, mỗi người đều suy nghĩ sau khi tốt nghiệp nên làm thế nào tại bên trong hoàn cảnh tàn khốc này tìm một công việc có thể nuôi sống chính mình.

Nhưng Chu Hạo lại không cam lòng, hắn không muốn cả đời trốn ở Căn Cứ, dưới sự bảo vệ của các võ giả trải qua những ngày tháng uất ức.

Mở hộp quà rút được vật phẩm hi hữu là cơ hội duy nhất có thể giúp hắn thay đổi vận mệnh của mình!

Nhưng kết quả thì......

Chu Hạo bất đắc dĩ lắc đầu, ngồi đợi đến khi tan học, tâm tình sa sút đi ra phòng học.

Hắn mở ra phần mềm Thiên Đạo, trước mắt biểu hiện ra màn hình giả định người khác không nhìn thấy, nhìn lướt qua giá trị may mắn vẫn như cũ màu xám mà hít sâu một hơi.

Chỉ cần có thể kích hoạt hệ thống giá trị may mắn này hắn chưa chắc không có hi vọng, nhưng hắn phải làm thế nào để kích hoạt hệ thống giá trị may mắn cũng là hết đường xoay xở.

Đúng lúc này, một ít côn trùng thật nhỏ màu xanh giống như ruồi muỗi bay tới, làm cho hắn nhịn không được nhíu mày.

“Lại là những thám tử trùng tộc này! Thật sự là chỗ nào chúng cũng nhúng tay vào, phiền muốn chết a!”

Bên cạnh Chu Hạo có không ít học sinh chán ghét phất tay, đem đám phi trùng màu xanh này đập chết.

Đây là phi trùng, là binh chủng tạp dịch thấp nhất của Trùng tộc, chúng không có bất kỳ lực công kích nào, nhưng có thể sinh sôi nảy nở với số lượng lớn như ruồi muỗi, là một loại thủ đoạn hữu hiệu nhất để Trùng tộc dò xét nhân loại Địa Tinh, gần như cứ cách một hai ngày là chúng sẽ thẩm thấu vào các căn cứ của nhân loại.

Mà nhân loại chỉ cần nhìn thấy loại côn trùng này sẽ trực tiếp đập chết, không cho chúng nó bất kỳ cơ hội do thám nào.

Chương sau