Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.net. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Chu Hạo nhìn đám học sinh thiên tài Hứa Linh như vậy mà cảm khái trong lòng.

Mấy giờ trước hắn vẫn chỉ là một học sinh bình thường ngay cả gấp một lần khí huyết cũng chưa đạt tới, đứng ở trước mặt những học sinh thiên tài này bọn họ ngay cả nhìn thẳng cũng sẽ không nhìn hắn, nhưng bây giờ bọn họ lại một mực cung kính cảm tạ hắn.

"Thực lực, đây chính là thực lực biến hóa mang đến!" Trong lòng Chu Hạo càng thêm khát vọng đối với việc trở nên mạnh mẽ.

Ầm!!!

Chu Hạo vừa mới chuẩn bị nói không cần khách khí, đây là nhiệm vụ của ta, cách đó không xa liền có âm thanh kịch liệt vang lên.

Ngắn ngủi mấy giây, một bóng người xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Nam tử khôi ngô nhìn thấy thân ảnh này, liền hô: "Trử Doanh trưởng!"

Những võ giả khác cũng nhao nhao hô: "Trử Doanh trưởng!"

Ánh mắt như trường đao khắc của Trử Doanh trưởng đảo qua mọi người, thấy các học sinh không có việc gì hắn nhẹ nhàng thở ra, nói: "Vẫn còn tốt, đuổi kịp rồi."

Trử Doanh trưởng?

Đám học sinh Hứa Linh đều là con ông cháu cha có gia thế bối cảnh không tầm thường, đương nhiên biết rõ Trử Doanh Trưởng là cường giả cấp Tông Sư thủ hộ phòng tuyến phía nam căn cứ.

Nhưng với thân phận của bọn họ, bình thường căn bản không thể thấy được nhân vật như vậy, cho dù là trưởng bối phụ mẫu của bọn họ cũng rất khó nhìn thấy Trử Doanh trưởng.

"Hả? Sói trắng sừng hai đường vân? Yêu binh trung đẳng?"

Sau khi tâm trạng của Trử doanh trưởng được thả lỏng, lúc này hắn mới chú ý tới thi thể đám cự lang trên mặt đất.

"Không sai, có thể đánh chết yêu binh trung đẳng thì thực lực của các ngươi coi như tạm được, không có bởi vì làm vệ sĩ gia tộc mà chậm trễ rèn luyện!"

Nhìn các vệ sĩ của đám học sinh thiên tài Hứa Linh, hắn không khỏi khen ngời một câu.

Đám vệ sĩ xấu hổ không thôi, trên mặt đất chỉ có hai cỗ thi thể cự lang mà cần tám tên vệ sĩ phối hợp với tiểu đội hộ vệ tạm thời ra sức đánh chết.

"Hai yêu binh trung đẳng hẳn là không đến mức gửi tín hiệu cầu cứu chứ?" Trử Doanh trưởng nhíu mày hỏi.

Nam tử khôi ngô ho nhẹ một tiếng, chỉ về phía chỗ cỏ dại cách đó không xa, nói: "Trử doanh trưởng, bên kia còn có."

Trử doanh trưởng nhìn theo ngón tay, tức kinh ngạc.

Khá lắm! Có tới bốn mươi con cự lang bị giết!

"Ai giết? Chẳng lẽ có cường giả cấp tông sư đi ngang qua sao?" Trử doanh trưởng hỏi.

Nam tử khôi ngô vội vàng nói: "Vâng, là vị tông sư đại nhân này ra tay."

Trử Doanh trưởng không khỏi nhìn về phía Chu Hạo.

"Ngươi là Tông Sư ư?" Trong mắt hắn lập tức tuôn ra hoài nghi hỏi.

Thật sự là khí huyết toàn thân Chu Hạo không hiện, ánh mắt cũng bình thường, hoàn toàn không liên quan gì đến cường giả Tông Sư.

Hắn lại không biết Chu Hạo đã đả thông 108 đường kinh mạch, khí huyết tuần hoàn không ngừng, mượt mà nội liễm, từ bên ngoài căn bản nhìn không ra.

“Hú!!!”

Bỗng nhiên trong vòng ngàn mét, một cỗ khí tức đáng sợ kèm theo tiếng sói tru kinh người phóng lên tận trời.

Mặt đất chấn động không ngừng, yêu diễm ngập trời, lực áp bách kinh khủng phảng phất như nước lũ mãnh liệt từ bốn phương tám hướng cuốn tới.

Bầu trời tối đen, hai luồng sáng đỏ lao tới, chỉ một thoáng đã bao phủ đám học sinh thiên tài Hứa Linh.

Đám người lúc này mới nhìn thấy đó rõ ràng là hai con mắt khiến cho lòng người run sợ, mà ở trên con mắt còn một cái sừng cong màu xanh thẳm cực kỳ bắt mắt, ba đường vân trên sừng cong càng dễ thấy hơn.

"Không ổn! Là Lam Giác Huyết Lang!"

"Yêu tướng cao cấp!"

Không chỉ có tiểu đội võ giả nhất thời sắc mặt kịch biến, ngay cả đám vệ sĩ cũng đều sắc mặt trắng bệch.

Trong mắt của Trử doanh trưởng liền lộ ra vẻ lo lắng.

"Tại sao lại như vậy?"

"Trong vạn mét căn cứ thành phố thế mà lại xuất hiện Yêu Tướng cao cấp!"

"Đám người của Bộ Tình Báo kia làm ăn kiểu gì vậy?"

Trử Doanh trưởng liên tục mắng chửi.

Yêu tướng cao cấp có thực lực kinh người, có thể tuỳ tiện hủy diệt một cái căn cứ nhỏ.

Sự tồn tại của nó không thua gì một viên đạn hạt nhân cỡ nhỏ.

Cường giả cấp Tông Sư ở trước mặt nó đều phải điên cuồng bỏ chạy thoát thân.

Cũng chỉ có Đại Tông Sư mới có thể lù lù bất động khi đối mặt với yêu thú bực này.

Trử Doanh trưởng đã có tâm muốn chạy trốn, nhưng hắn biết mình không thể chạy trốn, nếu không đám học sinh thiên tài phía sau, còn có tiểu đội tạm thời và đám vệ sĩ tuyệt đối sẽ chết không toàn thây.

"Nhanh, các ngươi mang theo các học sinh rời đi, ta sẽ dẫn đi Lam Giác Huyết Lang!" Trử Doanh trưởng điên cuồng hét lên.

Vụt!!!

Hắn vừa dứt lời, Lam Giác Huyết Lang đã như thiểm điện vồ tới.

Trử Doanh trưởng ngay cả phản ứng cũng không kịp mà liền bị nó đánh bay ra ngoài vài trăm mét.

May mắn trên người hắn có mặc áo giáp cấp Tướng làm suy yếu lực công kích, chỉ bị trọng thương hôn mê.

Đám người lập tức bối rối. Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới cường giả cấp tông sư như Trử Doanh trưởng vừa mới đối mặt mà đã bị Lam Giác Huyết Lang đánh cho hôn mê.

"Đây chính là thực lực khủng bố của Yêu Tướng cao cấp sao?"

Tiểu đội võ giả tạm thời cùng đám vệ sĩ và đám học sinh thiên tài Hứa Linh đều tuyệt vọng.

Ngay cả cường giả cấp tông sư cũng không phải đối thủ, giờ phút này không còn ai có thể cứu được bọn họ, bọn họ chỉ có thể chờ chết.

"Hu hu hu, ta không muốn chết, ta còn chưa trở thành võ giả!" Vài học sinh đều sụp đổ khóc to.

Hứa Linh cũng khóc lên, nàng cũng không muốn chết.

Đôi mắt màu đỏ của Lam Giác Huyết Lang mang theo vẻ trêu tức, từng bước tiến tới.

Sợ hãi ập tới, các võ giả của tiểu đội tạm thời và đám vệ sĩ đã ở bên bờ vực sụp đổ.

Đối mặt với tử vong không ai có thể bình tĩnh.

Ngay khi bọn họ cho rằng mình sẽ chết ở khu hoang dã, một bóng người đi tới.

Chính là Chu Hạo!

Chỉ thấy khí huyết toàn thân hắn như vực sâu, từng luồng áp lực cực kỳ khủng bố giống như núi cao lấy hắn làm trung tâm mà tản ra bốn phía ngàn mét.

Cỏ dại phồn thịnh điên cuồng lay động, ngay cả cổ thụ chọc trời cao gần trăm mét cũng lắc lư kịch liệt.